Diệp Huyên đột nhiên nâng tay, chém ra một kiếm.
Cô gái váy trắng híp hai mắt lại, nàng ta đấm một quyền.
Ầm vang!
Không gian xung quanh hai người chấn động, trong nháy mắt cô gái váy trắng bị đánh lùi trăm trượng, mà Diệp Huyên cũng lui ước chừng vài chục trượng.
Cô gái váy trắng mới vừa dừng lại, nắm tay nàng ta trực tiếp bị thương rách ra, máu tươi bắn tung toé!
VietWriter.vn
Diệp Huyên nhìn thoáng qua cô gái váy trắng: “Cút xa một chút!”
Cô gái váy trắng nhìn Diệp Huyên, nàng ta không nói gì, bỗng nhiên, cả người nàng ta biến mất, trong phút chốc, bốn phía quanh Diệp Huyên xuất hiện bốn thanh phi kiếm!
Diệp Huyên nhíu mày, nâng tay quét một kiếm ra.
Ầm!
Bốn thanh phi kiếm kia bị một kiếm này của hắn chém nát!
Mà lúc này, cô gái váy trắng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, đấm một quyền về phía đầu.
Diệp Huyên không tránh né, tay trái tung một quyền ra đánh trả.
Ầm!
Trong thời gian ngắn, cô gái váy trắng lại lùi xa trăm trượng!
Sau khi dừng lại, cô gái váy trắng nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Thần Cảnh Nhục Thân!”
Diệp Huyên nhìn cô gái váy trắng, hắn không nói gì, trực tiếp biến mất.
Cô gái váy trắng híp mắt lại, nàng ta quát nhẹ một tiếng, đập chưởng về phía trước.
Ầm!
Một lực lượng mạnh mẽ thổi quét ra từ tay nàng ta.
Nhưng mà, theo nhát kiếm Diệp Huyên chém ra, lực lượng kia của nàng ta cũng bị chém tan trong nháy mắt.
Con ngươi của cô gái váy trắng co rụt lại, chân phải đạp nhẹ, cả người trong nháy mắt lui về phía sau mấy trăm trượng! Mà nàng ta mới vừa dừng lại, một thanh phi kiếm xuất hiện trước mặt nàng ta không hề có dấu hiệu báo trước.
Mà lúc này, trong tay cô gái váy trắng không biết từ lúc nào đã có một thanh kiếm, nàng nâng tay đâm kiếm ra.
Ầm!