"Ông thấy tôi nên chuẩn bị quà cho cháu trai trước hay là cho cháu gái trước đây?"
"Hôm qua tôi nằm mơ, cảm thấy đứa cháu đầu tiên chắc là cháu gái".
Lý Lâm ngạc nhiên nhìn Lý Tấn: "Lão gia, giờ không phải lúc nói đùa đâu".
"Cậu chủ và nhà thông gia đang gặp nguy hiểm đó".
Lý Tấn vỗ vãi Lý Lâm, cười nói: "Giờ ông có sức mà nghĩ linh tinh".
"Thì thà cùng tôi chuẩn bị quà cho cháu gái còn hơn".
"Chúng ta làm cái nôi trước đi".
"Tôi cảm thấy cháu gái của tôi chắc năm sau là ra đời đấy".
Lý Lâm nhìn Lý Tấn, ông ấy từ nhỏ đã đi theo Lý Tấn, rất hiểu tính ông ta.
Lý Tấn là một người khôn ngoan, ông ta làm chuyện gì cũng sẽ tính toán sâu xa.
Thế nên lúc trước không ai có thể gây thiệt hại cho Lý Tấn và cả gia tộc Lý Thị ở thủ đô.
Cũng vì thế nên đối thủ mới gọi ông ta là đồ cáo già.
Thấy Lý Tấn vẫn bình chân như vại, dù trong lòng Lý Lâm còn nhiều điều khó hiểu nhưng cũng chỉ có thể cùng đẽo gỗ với Lý Tấn.
Trong căn nhà cổ mấy trăm năm ở thủ đô.
Ở giữa nhà có chín ông già ngồi trên ghế gỗ lim.
Trong đó có một người đập mạnh lên bàn.
Cả mặt đất cũng rung nhẹ lên.
"Nực cười, cái thằng Lý Phong dám đánh người của hội trưởng lão, đúng là muốn chết mà".
Một người ngồi ở giữa, trong mắt lóe lên sự sắc bén.
"Từ trước đến nay nhà họ Lý luôn là cái gai trong lòng chúng ta".
"Lúc trước Lý Tấn giống như cái xương mắc ngang cổ chúng ta".
"Dù làm thế nào cũng không thể khạc cái xương này ra được".
"Giờ lại đến thằng con thứ cả người toàn gai của ông ta".
"Xem ra muốn thủ đô hưng thịnh như trước".
"Thì phải làm theo kế hoạch lúc trước, nhổ tận gốc gia tộc Lý Thị".
Bên cạnh có một người nhìn hơi béo, ông ta sờ cái cằm bóng loáng của mình, hỏi.
"Làm theo kế hoạch lúc trước cũng được thôi".
"Nhưng giờ có gia tộc nào làm mới là vấn đề".
Mấy người nhìn nhau, sau đó một người hỏi: "Gia tộc Vũ Thị có được không?"
Có người lắc đầu: "Không được, tôi tìm bọn họ nói chuyện này rồi".
"Nhưng cũng không biết bên trong nhà bọn họ xảy ra chuyện gì".
"Thời gian gần đây đang chuyển dời tài sản ra nước ngoài".
Người bên cạnh lại nói: "Chuyện này tôi cũng có nghe nói".
"Tình hình cụ thể có lẽ liên quan đến Nữ hoàng phố Wall - Vũ Khuynh Mặc".
Chương 659: Lệnh truy sát
"Nhà họ Vũ có Nữ hoàng phố Wall - Vũ Khuynh Mặc chống lưng, cho dù đến nơi nào mà chả lập nghiệp được".
"Vì thế bọn họ sẽ không ra tay đâu".
"Mà từ trước đến nay Vũ Khuynh Mặc vẫn luôn yêu thầm Lý Phong, làm gì có chuyện cô ta ra tay đối phó với Lý Phong chứ".
Lúc này bỗng xuất hiện một cảnh tượng lạ.
Chín trưởng lão của hội trưởng lão cùng ngậm miệng lại.
Căn nhà có vẻ cực kỳ yên tĩnh.
Một lúc lâu sau, người ngồi ở vị trí chính giữa đột nhiên nói: "Nếu đã thế thì truyền lệnh truy sát đi".
Có người vẻ mặt kinh ngạc.
"Ra lệnh truy sát với nhà họ Lý á".
"Làm thế có qua loa lắm không?"
Người ngồi giữa cười khẩy.
"Đồ cáo già Lý Tấn mấy năm nay chắc chắn đã lén lút làm rất nhiều chuyện sau lưng chúng ta".
"Nếu bây giờ không suy tính kĩ càng mà ra tay với ông ta, thì ông ta lại càng làm căng hơn".
"Cho nên chúng ta phát lệnh truy sát để dụ rắn ra khỏi hang".
"Lệnh truy sát chủ yếu nhằm vào Lý Phong và người nhà họ Hứa".
"Khiến Lý Phong và cả nhà Hứa Hiếu Dương thành đối tượng bị đuổi giết, lập tức thực hiện đi".