Hứa Thiên Tứ vừa nói xong, liền có một người đứng cạnh anh ta mở ảnh chụp của Hứa Mộc Tình trong chiếc máy tính bảng ra.
Amoxi nhìn thoáng qua sau đó cười khẩy: "Cũng chỉ thế mà thôi".
"Một người phụ nữ dù có đẹp như tiên thì cũng chỉ là phụ nữ thôi".
"Bọn họ cũng chỉ là đồ chơi của đàn ông mà thôi, chơi mấy lần là chán".
Phản ứng của Amoxi nằm ngoài sức tưởng tượng của Hứa Thiên Tứ, theo nhận thức của Hứa Thiên Tứ, bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp và khuôn mặt thanh tú của Hứa Mộc Tình, cũng sẽ lộ ra vẻ thèm thuồng, sau đó nghĩ muốn chiếm đoạt cô.
Nhưng Amoxi này không hề quan tâm đến Hứa Mộc Tình, lửa giận trên người anh ta bùng lên, thuộc hạ đắc lực của anh ta chết ở Ninh Châu, đó là một tổn thất lớn đối với anh ta.
Amoxi lập tức nói với bên cạnh: "Cậu lập tức phái người bắt Hứa Mộc Tình cho tôi. Tôi phải trực tiếp thẩm vấn cô ta!"
"Chuẩn bị một số dụng cụ tra tấn thật tốt. Nếu cô ta không nhận tội thì tôi sẽ chơi chết cô ta."
Tên đàn em gật đầu, lúc hắn ta đang định xoay người rời đi thì Hứa Thiên Tứ cười nói: "Cậu chủ Amoxi, anh từ xa đến nên chắc chưa hiểu hết về Ninh Châu".
"Tuy nhìn có vẻ Hứa Mộc Tình không có năng lực gì đặc biệt, tập đoàn Lăng Tiêu cũng chỉ là một công ty niêm yết bình thường".
"Nhưng đằng sau bọn họ có một gia tộc lâu đời rất lớn chống lưng. Con trưởng của gia tộc này giả vờ làm một thằng ở rể bình thường, mọi người nhìn thì thấy nó cũng chỉ là đồ bỏ đi thôi nhưng thực ra võ công của nó rất đỉnh".
"Tôi thấy nó hợp khẩu vị của cậu chủ Amoxi hơn, mà người mạnh mẽ như cậu chủ Amoxi chơi đùa phụ nữ bình thường đúng là quá tầm thường".
"Nếu chơi đùa với cao thủ thì mới vui chứ".
Lúc Hứa Thiên Tứ nói chuyện còn cố tình để người bên cạnh mở máy tính bảng ra, bên trong có mấy cái video.
Những video này ghi lại cảnh lúc Lý Phong đánh nhau với cao thủ.
Nhất là cảnh Lý Phong đánh nhau trong hồ nhân tạo ở tỉnh lập tức khiến Amoxi chú ý.
Amoxi giật lấy máy tính bảng, nhìn vào màn hình thấy tốc độ của Lý Phong nhanh đến mức ngay cả máy quay cũng không quay rõ được, ánh mắt anh ta sáng rực lên.
"Hahaha! Tên này được đấy, tôi vừa mới mất một thuộc hạ đắc lực, vị trí trống này sẽ cho tên này đến thế chỗ".
Dường như Hứa Thiên Tứ đã đoán trước được Amoxi sẽ nói thế, anh ta cố ý nói chen thêm một câu: "Cậu chủ Amoxi, thằng Lý Phong này không phải người dễ khống chế đâu".
"Nó như con ngựa hoang, nhiều người muốn khống chế nó nhưng đều bị nó hất ngã, sau đó bị nó dùng chân sau giẫm chết".
Lời Hứa Thiên Tứ không khiến Amoxi tức giận, mà anh ta cười ha hả.
Anh ta nhìn Hứa Thiên Tứ chằm chằm nói: "Nói thật, tôi không thích thằng nhóc nhà cậu".
Chương 882: Phá hỏng chuyện tốt
"Nếu cậu không phải người của Kiếm Các, cái đầu chó trên cổ cậu đã bị tôi chặt ra dùng làm ghế đẩu ngồi rồi đấy".
Lời nói của Amoxi rõ ràng tràn đầy sát khí, nhưng vẻ mặt vẫn luôn tươi cười, như thể đang nói điều gì đó hết sức bình thường.
Có cảm giác như đang cầm trên tay một trăm tệ, anh ta vào một quầy hàng nhỏ mua mấy thứ trị giá vài chục tệ vậy.
Hứa Thiên Tứ cố ý lộ ra vẻ kính sợ, thành khẩn, trong Kiếm Các có hệ thống phân cấp rất nghiêm ngặt.
Người cấp thấp khi gặp người cấp cao phải tuân thủ quy tắc, cung kính như chó vậy.
Trong trường hợp bình thường, sức mạnh của nhân viên cấp cao nhất định sẽ cao hơn sức mạnh của nhân viên cấp thấp.
Kẻ yếu cúi đầu trước kẻ mạnh là một chuyện hết sức bình thường.
Chỉ là tuy rằng sắc mặt Hứa Thiên Tứ không có nhiều thay đổi, nhưng lúc anh ta cúi đầu xuống, một tia rất nguy hiểm xẹt qua khóe mắt.
Amoxi duỗi tay vỗ vỗ Hứa Thiên Tứ hai cái, nói với Hứa Thiên Tứ: "Đừng tưởng rằng cậu đây không biết, cậu có thù cũ với Lý Phong".
"Bao năm qua, cậu tốn biết bao nhiêu công sức, nhân lực, vật lực cũng không có cách nào giết chết được Lý Phong. Điều này không có nghĩa là Lý Phong mạnh đến vậy, chỉ có nghĩa là cậu là một thằng ngu thôi".
"Loại phế vật như cậu thì làm được trò trống gì chứ? Rõ ràng bây giờ cậu đang ở trong Kiếm Các, cậu có rất nhiều tài nguyên để sử dụng, nhưng, đã lâu như thế rồi, mà cậu thậm chí còn không thể quét sạch một đống phân".
"Nói thật với cậu, tôi không hiểu tại sao đại nhân áo đen lại kéo loại rác rưởi như cậu vào Kiếm Các làm gì không biết?"
"Theo lý mà nói, cái loại rác rưởi như cậu có lau dọn toilet, liếm phân cho chúng tôi cũng chả ai muốn kìa".
Vừa nói, Amoxi trực tiếp đứng lên, người đi cùng Amoxi bên cạnh lập tức khoác lên người anh ta một chiếc áo choàng lụa tinh khiết.