Diệp Huyên: “…”
Advertisement
Đạo Lăng đột nhiên nói: “Diệp huynh, hộ pháp cho ta một lúc nhé, ta sắp đột phá rồi”.
Diệp Huyên nhìn Đạo Lăng: “Bao lâu?”
Đạo Lăng ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp: “Một tháng!”
Advertisement
Diệp Huyên nói luôn: “Câu trước ngươi vừa nói gì?”
Đạo Lăng sửng sốt, trả lời: “Hộ pháp cho ta một lúc, ta…”
Diệp Huyên chợt nói: “Cút!”
Đạo Lăng: “…”
…
Một tháng?
Diệp Huyên không nói nên lời, chết tiệt, hắn có thể gắng gượng nổi một tháng sao?
Tuy hắn có kiếm Thanh Huyên, có thể đạt đến Tuế Nguyệt Cảnh, nhưng vấn đề là ở đây có tới ba cường giả Tuế Nguyệt Cảnh hàng thật giá thật!
Hơn nữa ai biết được Thích tộc còn có cường giả Tuế Nguyệt Cảnh nào nữa không?
Gắng gượng một tháng?
Một ngày thôi hắn đã đủ chết rồi!
Lúc này, Đạo Lăng chợt nói: “Mười ngày!”
Diệp Huyên quay đầu nhìn Đạo Lăng: “Mười ngày?”
Đạo Lăng gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Huyên trầm giọng: “Huynh không lừa ta chứ?”
Đạo Lăng nghiêm túc nói: “Chỉ mười ngày thôi, mười ngày sau ta sẽ đột phá. Đến lúc đó chúng ta liên thủ là có thể chống lại được Thích tộc này”.
Mười ngày.
Diệp Huyên không nói gì, vẫn hơi do dự.
Đạo Lăng đột nhiên hỏi: “Diệp huynh, huynh có huynh đệ không?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Ta chỉ có tỷ… Hửm? Huynh hỏi cái này làm gì?”
Đạo Lăng vội nói: “Bắt đầu từ bây giờ ta sẽ là huynh đệ của huynh!”
Mặt Diệp Huyên đầy vạch đen, mẹ kiếp, người này đúng là da mặt dày.
Lúc này, Thích Nguyên ở nơi xa lên tiếng: “Giết!”
Giết!