Ầm!
Không gian xung quanh người đàn ông mặc áo trắng và Diệp Huyên lập tức đổ nát, từng luồng sức mạnh to lớn như sấm giật gió rền lao về phía người đàn ông nọ.
Dưới lực đấm mạnh mẽ của Diệp Huyên, người đàn ông mặc áo trắng lui rồi lại lui, có chút khó mà chống đỡ nổi!
Cứ thế, sau khi lùi lại hơn mấy ngàn trượng, trong tay Diệp Huyên đột nhiên hiện lên một thanh kiếm!
Kiếm Thiên Tru!
Thanh kiếm đột nhiên xuất hiện khiến sắc mặt người đàn ông nọ hoàn toàn thay đổi, khi gã hồi phục lại tinh thần, Diệp Huyên đã vung kiếm lên chém xuống.
VietWriter.vn
Người đàn ông mặc áo trắng theo bản năng giơ thương lên đỡ.
Ầm!
Trường thương lập tức nứt toác!
Mà lúc này, Diệp Huyên đã đứng ở phía sau người đàn ông mặc áo trắng.
Thu kiếm lại!
Diệp Huyên vung tay phải lên, nhẫn chứa đồ trên tay người đàn ông mặc áo trắng lập tức bay vào tay hắn, sau đó, hắn xoay người rời đi.
Mà ở phía sau hắn, thân thể người đàn ông mặc áo trắng dần dần mờ đi như tro bụi tan biến.
Ở phía xa xa, Thiên Đạo nghiêm mặt lại.
Chỉ chốc lát, Diệp Huyên đã biến mất nơi chân trời.
Thiên Đạo trầm mặc một lát rồi xoay người rời đi.
Nhưng khe nứt không gian ở cách đó không xa vẫn chưa biến mất...
Trật Tự Thành.
Diệp Huyên đi đến đại điện của Tiểu Thất, trong điện chỉ có ba người.
Diệp Huyên, Tiểu Thất, và Thượng Quan Tiên Nhi.
Tiểu Thất nhẹ giọng nói: "Đi ra!"
Vừa dứt lời, phía sau Diệp Huyên bỗng lặng lẽ xuất hiện hai mươi ba người!
Hai mươi ba người này đều mặc đồ đen, eo đeo trường đao!
Ám Vệ!
Hai mươi ba người này chính là sát thủ tinh nhuệ nhất Thần Quốc, bình thường cũng là bọn họ phụ trách bảo vệ an toàn cho Tiểu Thất!
Tiểu Thất nhìn Diệp Huyên: "Bắt đầu từ bây giờ, bọn họ sẽ nghe theo lời ngươi".