Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

gian xả gật đầu nói: “Anh rể, anh cũng siêu thật”.



“Sao anh lại biết?”



Lý Phong cười, tiếp tục nói: “Bớt nói xàm đi”.



“Bây giờ em hỏi hắn tất cả những kênh đầu tư và nguồn cung ứng hàng của gia tộc họ Tiền.”



“Nếu hắn vẫn không chịu nói, em cho hắn lên đường cao tốc cho anh”.



Lý Phong nói xong, không chỉ Ngô Đức Khải, ngay cả Trịnh Tiểu Thụ cũng bất giác run lên.



Chương 568: Cách tra tấn người khác



Vừa rồi Hứa Hạo Nhiên chỉ lái với tốc độ sáu mươi bảy mươi.



Nếu như đi với tốc độ cao thì trời ơi, không biết cảm giác lúc đó sẽ như thế nào?



Lúc này, Ngô Đức Khải không ngừng lắc đầu, toàn thân run rẩy.



Khi Hứa Hạo Nhiên đang nói chuyện điện thoại với Lý Phong, cậu ta cố tình bật loa ngoài.






Vì vậy, Ngô Đức Khải cũng nghe thấy giọng nói của Lý Phong.



Lúc Hứa Hạo Nhiên cúp máy.



Cậu ta cười hi hi nhìn Ngô Đức Khải.



“Lời của anh rể tôi chắc anh cũng nghe thấy rồi đúng không?”



“Không cần tôi phải nhắc lại đâu nhỉ?”



Hứa Hạo Nhiên ghé sát mặt tới, cười nham hiểm.



“Thật ra anh có thể không nói”.



“Nếu như anh không nói, tôi sẽ cho anh cảm nhận một chút, phóng như bay trên đường cao tốc là cảm giác như thế nào?”



Ngô Đức Khải run lên vì sợ hãi.



Dòng nước màu vàng đục lại chảy ra khiến Hứa Hạo Nhiên bất giác nhíu mày.



“Tôi nói này, anh có thể văn minh chút được không?”



“Nếu như anh cứ thế này, tôi sẽ đưa anh lên đường cao tốc thật đấy!”



Lời đe dọa của Hứa Hạo Nhiên rất có tác dụng.



Ngô Đức Khải lập tức dừng chảy nước đái.



Hắn run rẩy nói ra tất cả những thông tin mà hắn biết.



Hứa Hạo Nhiên không nhanh nhạy bằng Trịnh Tiểu Thụ.



Trong lúc Ngô Đức Khải đang nói, Trịnh Tiểu Thụ sử dụng điện thoại ghi âm lại mọi thứ.



Sau nghi nghe xong, Trịnh Tiểu Thụ lắc đầu, nói với Hứa Hạo Nhiên.



“Tôi nghĩ rằng anh ta nhất định vẫn chưa nói hết đâu”.



Hứa Hạo Nhiên càng lúc càng tiến mặt sát lại gần: “Hi hi hi”.



“Cậu Ngô à, con người anh không được thành thật lắm nhỉ”.



Ngô Đức Khải khóc không ra nước mắt.



“Tôi thật sự chỉ biết những chuyện này thôi”.



“Còn lại các cậu trực tiếp đến văn phòng của Trương Gia Lương kiểm tra là được rồi”.



“Trong máy tính của ông ta, có thông tin liên lạc của tất cả các nhà cung cấp của nhà họ Tiền”.



Hứa Hạo Nhiên và Trịnh Tiểu Thụ nhìn nhau.



Thấy Trịnh Tiểu Thụ gật đầu, Hứa Hạo Nhiên mỉm cười đưa tay ra, vỗ nhẹ vào khuôn mặt đang tái nhợt vì sợ hãi của Ngô Đức Khải.



“Này, thật ra tôi vẫn hi vọng anh nói dối tôi đấy”.



“Nếu như anh nói dối, vậy tôi có thể tiếp tục lái xe đến Thiên Môn rồi”.



“Oa, tốc độ trên làn đường cao tốc có thể đạt tới một trăm tám mươi km trên giờ đó!”



Ngô Đức Khải tái mét mặt vì sợ hãi, không ngừng nói: “Tôi không có lừa cậu, những gì tôi nói đều là thật!”



Sau đó, Hứa Hạo Nhiên và Trịnh Tiểu Thụ ném Ngô Đức Khải sang bên vệ đường.



Hai người nhanh chóng lái xe rời đi.



Trịnh Tiểu Thụ lúc này đột nhiên nghĩ ra gì đó, hỏi Hứa Hạo Nhiên.



“À, đúng rồi, hình như chúng ta vẫn chưa đưa quần áo cho anh ta”.



“Hi hi, anh rể tôi nói rồi, người ta là cậu chủ Ngô, trong nhà không có gì ngoài tiền, chẳng lẽ còn cần loại quần áo này sao?”



Hứa Hạo Nhiên nhìn vào kính chiếu hậu, thấy cơ thể trần như nhộng của Ngô Đức Khải, nụ cười trên mặt càng lúc càng xấu xa.



Trịnh Tiểu Thụ ngồi ở ghế phụ đột nhiên phát hiện, đi theo Lý Phong dường như là một chuyện rất thú vị!



.......



Sáng sớm hôm sau, tòa nhà của tập đoàn Tiề

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK