Mà lúc này, một cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, khi nhìn thấy cô gái kia, Diệp Huyên ngẩn cả người.
Cô gái kia cũng sửng sốt.
Diệp Huyên dĩ nhiên nhận ra cô gái này, chính là cô gái đuổi theo hắn và Mạc Tà đến Vạn Sơn Trường Thành lúc trước, chẳng qua lần này cô gái không có ngựa!
Cô gái nhìn Diệp Huyên đánh giá: “Ngươi tới Thần Quốc ta làm gì?”
Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Đến chơi!”
VietWriter.vn
Cô gái hơi nhíu mày: “Kiếm tu vô liêm sỉ, ngươi nhất định là tới tìm hiểu quân tình!”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không phải!”
Cô gái nói: “Ngươi chắc chắn là thế! Hôm nay ta phải chém chết ngươi!”
Vừa dứt lời, cơ thể nàng ta đột nhiên biến mất giống như ma quỷ.
Xuy!
Giữa sân, một luồng đao khí sáng như tuyết chợt lóe qua.
Nhanh!
Đây là cảm giác đầu tiên của Diệp Huyên, đao pháp của cô gái này còn nhanh hơn một bậc so với phi kiếm của hắn!
Nhưng hắn không hề sợ!
Diệp Huyên nâng tay chém một kiếm.
Keng!
Một tiếng gãy trong trẻo vang lên từ giữa sân, ngay sau đó, cô gái kia lùi trở về chỗ cũ, mà đao trong tay nàng ta đã bị gãy thành hai đoạn.
Cô gái nhìn qua đao của mình, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Kiếm tu vô liêm sỉ, có dám buông kiếm kia xuống cùng ta đánh một trận công bằng?”
Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Như thế này thì sao, ta không cần kiếm, ngươi cũng đừng dùng đao! Chúng ta dùng tay, như thế nào?”
Cô gái nghĩ nghĩ, sau đó nói: “Được!”
Nói xong, nàng ta thu hồi thanh đao bị gãy.
Diệp Huyên cũng thu kiếm lại!
Lúc này, cô gái đột nhiên xông nhanh về phía trước, tốc độ của nàng ta quá nhanh, bởi vậy, nơi đi qua xuất hiện từng vệt giống như tàn ảnh thực sự.