Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốc độ Quỷ Nhân đó rất nhanh, trong chớp mắt đã đến trước mặt ba người. mà lúc này, Trọc đột nhiên xông ra ngoài, thước đánh mạnh xuống

Quỷ Nhân không tránh không né, đánh mạnh một quyền vào thước của Trọc.

Ầm!

Mặt đất dưới chân hai người nứt toạc, đồng thời cả hai đều liên tục lùi về sau.

Diệp Huyên đang định ra tay thì đột nhiên Chiến Quân nói: “Để bọn họ đánh!”

Diệp Huyên nhìn Chiến Quân, hắn ta trầm giọng nói: “Không thể để người Ma Kha tộc xem thường chúng ta”.

Diệp Huyên: “…”

Cách đó không xa, Trọc nhếch miệng, nụ cười này có chút hung tợn, rồi gã tung mình nhảy lên. Đồng thời, cây thước to lớn trong tay gã đột nhiên biến thành màu đỏ rực. Lúc tên Quỷ Nhân đối diện đột ngột xông lên, tốc độ vô cùng nhanh, nơi mà tên này lướt qua, không gian đều chấn động, làm người ta vô cùng sợ hãi.

Hai người nhanh chóng xáp lại, hai tay Trọc cầm thước nặng trong tay đập mạnh xuống, từng cú đập mang theo ngọn lửa kinh khủng càn quét tất cả.

Mà tên Quỷ Nhân kia cũng không tránh né, đánh mạnh một quyền.

Chỉ dùng sức lực của thể xác,

Tên đó đánh ra một quyền, cả không gian đều chấn động.

Ầm!

Một quyền này trực tiếp dập tắt ngọn lửa kia, mà thước nặng nề trong tay Trọc cũng đập mạnh lên nắm tay tên Quỷ Nhân.

Ầm!

Không gian xung quanh chấn động mạnh mẽ, hai người liên tục lùi lại về sau.

Thấy cảnh như vậy, Diệp Huyên đứng một bên sắc mặt nghiêm trọng hơn.

Thực lực Trọc và tên Quỷ Nhân này quả thực có chút ngoài dự liệu của hắn.

Mà giờ phút này, hắn cũng hiểu ra chút ít, đó là trong số thế hệ trẻ ở Thiên Vực, thực ra hắn cũng chẳng phải là người mạnh nhất, có lẽ thiên tài của cả tinh vực Vị Ương đều tập trung ở đây.

Ở đây thật sự là nơi yêu nghiệt tụ tập!

Mà quan trọng nhất chính là, khả năng thực chiến của những yêu quái này đều vô cùng mạnh!

Chính lúc này, Quỷ Nhân cách đó không xa đột nhiên đập mạnh hai tay xuống đất, cả mặt đất bỗng chốc rung chuyển, ngay sau đó, dưới chân Trọc, một cây gai từ dưới đất đâm thẳng lên trời.

Sắc mặt Trọc thay đổi, chân phải giẫm mạnh nhảy lên hướng về sau, khi gã vẫn chưa đáp đất thì lại có một cây gai từ dưới đất đâm thẳng lên. Ánh mắt Trọc chợt hung tợn, hai tay cầm cây thước nặng đập mạnh xuống dưới.

Ầm!

Cây gai kia lập tức vỡ tan!

Mà lúc này, đột nhiên tên Quỷ Nhân kia xuất hiện trước mặt Trọc, đánh mạnh một quyền vào ngực gã. Trong nháy mắt, gã bị đánh bay ra ngoài, nhưng vào khoảnh khắc gã bị đánh bay ra ngoài thì cây thước nặng nề trong tay cũng đập mạnh vào ngực tên Quỷ Nhân.

Ầm!

Tên Quỷ Nhân cũng bị đập bay ra xa.

Hai người gần như đồng thời rơi xuống đất, mà mặt đất nơi hai người đáp xuống cũng bị nứt toạc ra.

Ở phía xa, tên Quỷ Nhân sau khi giãy người một cái trên mặt đất đã muốn đứng lên. Nhìn thấy vậy, vẻ mặt Diệp Huyên u ám, bởi vì cả người tên Quỷ Nhân này đều đã bị nứt toác mà đối phương vẫn còn muốn đấu?

Cách đó không xa, Trọc cũng chầm chậm bò dậy, tên Quỷ Nhân dùng vẻ mặt vô cảm nhìn đối thủ, ánh mắt chỉ có sát ý và ý chí chiến đấu.

Ngay khi tên Quỷ Nhân muốn ra tay lần nữa thì đột nhiên một âm thanh vang lên từ bên cạnh: “Được rồi!”

Nghe thấy giọng nói này, tên Quỷ Nhân vội dừng lại.

Mà sắc mặt Diệp Huyên và Chiến Quân đều thay đổi, nhất là Diệp Huyên. Hắn nhíu chặt mày, bời vì hắn không hề cảm nhận được là đã có người đến.

Diệp Huyên và Chiến Quân xoay người, trước mặt bọn họ không xa, một người đàn ông đứng đó, khoảng chừng hai mươi tuổi, mặc áo bào dài xanh đen, tay phải chắp sau lưng, khí chất trên người điềm tĩnh lạnh nhạt.

Mà sau lưng phía bên trái người đàn ông còn một người đàn ông dáng người vô cùng lực lưỡng đứng đó.

Người đàn ông để trần thân trên, khoanh hai tay ôm lấy cánh tay, cơ bắp toàn thân gồng cứng, tràn đầy sức công phá; mà phía mé phải sau lưng người đàn ông áo bào xanh còn có một người đàn ông nữa, vóc dáng hoàn toàn tương phản với người đàn ông lực lưỡng bên trái. Người đàn ông này có dáng người rất nhỏ nhắn giống thân hình của phụ nữ, hắn ta mặc áo bào dài rộng, hai tay giấu trong áo.

Nhìn thấy ba người này, sắc mặt Chiến Quân bên cạnh Diệp Huyên lập tức u ám, sắc mặt Trọc trong chớp mắt cũng trở nên khó coi.

Diệp Huyên cũng nhẹ giọng: “Quen biết sao?”

Chiến Quân nhìn hai người sau lưng người đàn ông áo bào xanh: “Hai người này chính là Thiên Sát và Địa Sát của Ma Kha tộc, cả hai rất mạnh, bình thường đều là rồng thần thấy đầu không thấy đuôi”.

Nói đến đây, hắn ta khẽ ngừng lại rồi nói: “Cả hai đều có thực lực giết chết được Tạo Hoá Cảnh! Hơn nữa, đó đều là tin tức từ một năm trước, còn bây giờ…”

Giết giết Tạo Hoá Cảnh!

Sắc mặt Diệp Huyên cũng trở nên nghiêm trọng, hắn lại nhìn sang hai người, trông họ rất trẻ như thể chỉ trạc tuổi hắn, thế mà đối phương đã có thể giết chết Tạo Hoá Cảnh rồi.

Giống như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyền nhìn sang người đàn ông áo bào xanh trước mặt hai người họ: “Người đó là ai?”

Chiến Quân lắc đầu: “Không biết!”

Đúng lúc này, người đàn ông áo bào xanh đi đến trước mặt ba người Diệp Huyên, ánh mắt hắn ta nhìn sang Diệp Huyên: “Kiếm tu?”

Diệp Huyên nhíu mày, không ngờ đối phương lại biết được hắn kiếm tu!

Người đàn ông áo bào xanh đang muốn nói chuyện thì bất chợt quay đầu nhìn ra nơi chân trời phía xa, tên đó lập tức cau mày, sau một lúc mới xoay thân đi về phía xa.

Ở bên cạnh, Thiên Sát, Địa Sát và tên Quỷ Nhân kia cũng vội đi theo.

Đi chưa bao lâu thì bỗng dưng người đàn ông áo bào xanh dừng lại, hắn ta quay người liếc nhìn ba người Diệp Huyên, ngay sau đó, hắn ta khẽ giẫm chân phải.

Ầm!

Không gian xung quanh ba người Diệp Huyên trực tiếp nổ tung, ba người Diệp Huyên nhanh chóng lùi ra xa cả trăm trượng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK