Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

ốn cá thể độc lập, nhưng vì phương pháp Lý Phong thực hiện, mặc dù bốn người họ độc lập, nhưng giữa họ có thần giao cách cảm mạnh mẽ.



Ở một mức độ nào đó, họ giống như có sự hợp nhất linh hồn với nhau.



Chương 905: Cần thời gian để thích ứng



Vốn dĩ linh hồn của cả bốn người bọn họ đều không trọn vẹn, cho nên cách này của Lý Phong giống với việc chắp vá, miễn cưỡng để bốn người họ sống sót.



Mà di chứng này cũng khiến ba người kia không thể kết hôn với người đàn ông khác.



Ngoài ra, bọn họ đều thích Lý Phong nhưng không dám nói ra, kết quả là vì họ có mối liên hệ linh hồn với nhau nên bốn người họ không có bí mật gì với nhau cả, bọn họ đều biết đối phương thích Lý Phong.



Sau đó, Liễu Ngọc Phân đã quyết định, công nhận Cố Ngôn Hi, Tina và Raven là con gái đỡ đầu của mình, sau đó buộc Lý Phong kết hôn với họ.



Danh tính thực sự của Lý Phong cũng được Tina tiết lộ với ba cô gái Hứa Mộc Tình.






Vì vậy, giờ trong nhà có bốn người đã biết thân phận của Lý Phong.



Nhưng bởi vì thân phận của Lý Phong quá đặc biệt, nên bọn họ không nói cho Liễu Ngọc Phân và Hứa Hiếu Dương biết.



Về phần Hứa Hạo Nhiên, không cần nghĩ cũng biết, một khi nói với cậu ta thì không biết cậu ta sẽ làm loạn đến mức nào nữa.



Cuối cùng, năm người họ đi lấy chứng nhận.



Lý Phong ngồi trên sô pha bây giờ có cảm giác như ngồi bàn chông.



Nhìn thấy bốn mỹ nhân trước mặt xinh đẹp duyên dáng, không biết tại sao, người như anh trước giờ luôn làm mọi việc không băn khoăn lo nghĩ, lại đứng lên theo phản xạ có điều kiện, thân hình lóe lên một cái, biến mất ở trước mặt đám người Hứa Mộc Tình trong nháy mắt.



Đối với ba người Tina, ký ức của họ đã được cấy ghép từ lâu, thậm chí họ và Lý Phong đã có quan hệ xác thịt.



Mấy người ở chung hơn một tháng, cũng đã quen thế rồi, nhưng Lý Phong đột nhiên biến mất khiến cho bọn họ cảm thấy có chút khó xử.



Tina nhìn Hứa Mộc Tình và nói: "Anh ấy bị sao vậy?"



Hứa Mộc Tình nhún vai và nở một nụ cười gượng gạo: "Có vẻ như anh ấy cần một thời gian để thích ứng".



Trong giây tiếp theo, Lý Phong đã đứng ở một góc của công viên.



Vị trí hiện tại của Lý Phong là một nơi tương đối hẻo lánh của công viên, bên cạnh có một cái đình, cây cối rậm rạp.



Ngay cả khi nhìn lên, tất cả những gì nhìn thấy là lá và cành cây rậm rạp, thậm chí cả những tòa nhà cao tầng cũng dường như bị che phủ hết.



Thành thật mà nói, ngay cả Lý Phong, người có năng lực cực mạnh, cũng cảm thấy có chút hoang mang.



Dù anh biết rằng sự thật đã được tạo ra thì không thể thay đổi được.



Nhưng trải nghiệm chưa từng có này khiến Lý Phong cảm thấy mình không biết phải làm sao, không biết phải đối mặt với Hứa Mộc Tình và đám Tina như thế nào.



“Ài!”, lúc này, Lý Phong đột nhiên nghe thấy tiếng thở dài của một chàng trai.



Anh quay đầu nhìn sang thì thấy một thanh niên khoảng hai mươi tuổi đang ngậm điếu thuốc trong miệng, nhưng cậu ta không hút thuốc, chỉ ngậm trong miệng, mặc cho tàn thuốc tỏa ra thứ khói màu xám.



Tiếng thở dài của cậu thanh niên, có thể nói là tiếng lòng hiện tại của Lý Phong.



Kể từ khi có được sức mạnh như bây giờ, anh chưa bao giờ gặp phải vấn đề như bây giờ.



Kết quả là, Lý Phong không khỏi không tiến lại gần, hai người xa lạ ngồi đối mặt trong đình.



Một lúc sau, nam thanh niên này lấy trong túi ra một bao thuốc, đưa cho Lý Phong một điếu.



Lý Phong khẽ lắc đầu, cười nói: "Tôi không hút thuốc, cám ơn".



Chàng trai hít một hơi thật sâu, quay đầu nhả khói về phía cây cối rậm rạp gần đó.



Dựa vào lan can, cậu ta nói với Lý Phong: "Người anh em, tôi thấy anh giống tôi. Anh cũng gặp chuyện đau đầu như tôi à?"



Lý Phong khẽ gật đầu: "Đúng vậy, đau đầu kinh khủng. Đau đầu đến mức tôi không biết phải đối mặt ra sao nữa".



"Hai chúng ta chắc là bị bệnh giống nhau rồi. Giờ tôi cũng muốn tìm người nói chuyện. Dù sao anh không biết tôi, tôi cũng không biết anh. Chúng ta không cần biết danh tính của nhau, để tôi kể chuyện của tôi cho anh nghe? "



Lý Phong gật đầu: "Ừ".



Người thanh niên mỉm cười và nói: "Tôi sẽ không cho anh biết tên của tôi. Biệt danh của tôi là Loa Nhỏ".



Lý Phong nhìn đối phương khẽ chớp mắt, sau đó cười nói: "Tại sao lại gọi là Loa Nhỏ? Chẳng lẽ cậu làm việc ở đài phát thanh truyền hình? Hay là trong tên của cậu có từ nào liên quan đến cái loa à?"



Nghe Lý Phong nói, người thanh niên đột nhiên cười lớn: "Người anh em, anh ngây thơ quá. Tên của tôi không liên quan gì đến loa cả. S

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK