Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh không lại!

Chỉ giao thủ một hiệp thôi là Diệp Huyên đã biết được, ba người trước mặt này không ai kém hơn hắn cả!

Hắn căn bản không đánh thắng được ba người này!

Nhất là người đàn ông mặc thanh sam!

Vừa nãy hắn vốn tung đòn bất ngờ chém đối phương, nhưng hắn không ngờ đối phương lại tránh được chiêu kiếm chí mạng kia của hắn, không chỉ vậy mà còn có thể lập tức khôi phục lại cánh tay bị chém đứt nữa!

Quá khủng bố!

Diệp Huyên biết, bọn hắn căn bản không đánh lại ba người này, nếu không đi, một khi hắn bị khống chế thì có lẽ đám người Chiến Quân sẽ bị tàn sát toàn bộ!

"Đi?"

Đúng lúc này, người đàn ông mặc thanh sam ở cách đó không xa cười khẽ: "Đi được sao?"

Vừa dứt lời, gã đã định ra tay, nhưng đúng lúc này, gã đột nhiên híp hai mắt lại, nghiêng người sang một bên.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía người đàn ông mặc thanh sam, không rõ gã đang làm gì.

Im lặng trong chốc lát, ở chóp mũi người đàn ông mặc thanh sam bỗng có một giọt máu tươi chảy ra.

Thấy cảnh này, mọi người đều dồn dập nhìn về phía Diệp Huyên ở gần đấy.

Hắn ra tay lúc nào?

Trừ ba người đối địch ra, mấy người Chiến Quân đều không biết Diệp Huyên ra tay từ lúc nào!

Trước mặt Diệp Huyên, Thiên Sát chuẩn bị nghênh chiến, người đàn ông mặc thanh sam đột nhiên nói: "Để ta!"

Thiên Sát dừng lại, gã lui sang một bên.

Người đàn ông mặc thanh sam đi về phía Diệp Huyên: "Kiếm của ngươi... rất nhanh!"

Diệp Huyên không trả lời gã, hắn nhìn Chiến Quân và Trọc ở bên cạnh, truyền âm bằng huyền khí: "Không muốn ta chết thì lập tức rời đi, một mình ta ở lại có cơ hội sống sót lớn hơn!"

Trọc và Chiến Quân nhìn nhau, sau một khắc, hai người lắc đầu.

Trọc trầm giọng nói: "Diệp huynh, chúng ta rời đi, huynh chết còn nhanh hơn! Còn về phần cứu binh, ta tin hẳn đã có người chạy đến đây".

Chiến Quân cũng gật đầu: "Diệp huynh, huynh đánh tên lợi hại nhất, còn Thiên Sát và Địa Sát kia giao cho chúng ta. Ông đây đã muốn chiến thử với Thiên Sát Địa Sát Ma Kha tộc từ lâu rồi, ha ha..."

Diệp Huyên im lặng một chốc rồi nói: "Cẩn thận!"

Nói xong, hắn nhìn về phái người đàn ông mặc thanh sam: "Sao nào, Ma Kha tộc cũng muốn bảo vật này?"

người đàn ông mặc thanh sam cười nói: "Muốn!"

Vừa dứt lời, gã đã biến mất.

Mà ngay khoảnh khắc người đàn ông mặc thanh sam biến mất đó, bàn tay đang nắm chặt của Diệp Huyên đột nhiên xòe ra, trong chớp mắt...

Ầm!

Một âm thanh nổ vang, hai bóng người liên tục lùi về phía sau, nhưng rất nhanh sau đó, cả hai lại lần nữa biến mất.

Tốc độ của cả hai đều quá nhanh, nhanh đến mức mọi người chỉ thấy được tàn ảnh của họ!

Mà đáng sợ nhất là khi hai người chiến đấu lại không hề phát ra bất kỳ tiếng động nào, toàn bộ đều im hơi lặng tiếng!

Quá khủng bố!

Cách đó không xa, Thiên Sát và Địa Sát cũng không ra tay, hai người đều đang quan sát trận giao đấu của người đàn ông mặc thanh sam và Diệp Huyên.

Mấy người Chiến Quân cũng không hề động thủ, hiện tại điều bọn họ cần làm là chờ đợi, chờ người của Táng Thiên trường thành đến.

Phải biết, ba người trước mặt này chắc chắn đều là những kẻ mạnh nhất Ma Kha tộc, mà phía bọn họ chỉ có mỗi Diệp Huyên. Tiết Bạch Y và Chu Sinh Sinh đều chưa đến, với tình huống này, nếu bọn họ ra tay trước, chắc chắn sẽ phải chịu thiệt lớn!

Đúng lúc này, Diệp Huyên cách đó không xa đột nhiên tách ra khỏi người đàn ông mặc thanh sam, hai người cách nhau chừng mười trượng.

Trong nháy mắt hai người vừa đặt chân xuống đất, người đàn ông mặc thanh sam chỉ nhẹ nhàng vung tay lên trên: "Lên!"

Vừa dứt lời, dưới chân Diệp Huyên có vô số cây khô đột nhiên bò đến chỗ hắn như vừa được sống dậy.

Mà lúc này, một tia kiếm quang đột nhiên bắn ra từ đầu ngón tay Diệp Huyên, một khắc sau, đám cây khô xung quanh hắn đột nhiên nứt toác, vỡ vụn. Thế nhưng đám cây khô này cứ như vô cùng vô tận, chỉ chốc lát, bốn phía quanh Diệp Huyên đã bị đám cây khô này độc chiếm, nhưng chúng lại không thể đến gần Diệp Huyên được, bởi vì kiếm của hắn vô cùng nhanh, vì thế, đám cây khô còn chưa đến gần đã bị kiếm của hắn chém nát!

Nhưng hắn cũng không thể chém hết được đám cây khô này!

Trong phút chốc, hai bên giằng co!

Lúc này, người đàn ông mặc thanh sam độ nhiên xòe lòng bàn tay ra, gã chậm rãi nhắm hai mắt lại, phút chốc im lặng, tay phải gã đột nhiên hợp lại: "Vạn Phong Nhận!"

Vừa dứt lời, xung quanh bất ngờ xảy ra chuyện, trong nháy mắt có vô số lưỡi gió lao về phía Diệp Huyên đang bị đám cây khô quấn lấy, những lưỡi gió kia vô sắc vô hình, chúng nó không hề xung đột với đám cây khô mà là trực tiếp xuyên qua không gian, phóng thẳng đến trước mặt Diệp Huyên...

Nhìn thấy cảnh này, đám Chiến Quân cách đó không xa đều nghiêm mặt lại!

Diệp Huyên đang đứng giữa đám cây khô cũng nghiêm túc lại, đây là thủ đoạn gì?

Hắn không dám khinh thường, Diệp Huyên xòe tay phải, kiếm Tiên Linh xuất hiện trong tay hắn, sau một khắc, hắn đột nhiên giẫm chân phải một cái, phóng người xông ra ngoài!

Chỗ hắn lướt qua, đám cây khô lập tức vỡ nát, cùng lúc đó, hai tia kiếm khí nhỏ bé xung quanh Diệp Huyên bỗng chốc phóng ra ngoài bay xung quanh hắn, bởi vì tốc độ của chúng quá nhanh nên đã tạo thành một lồng phòng hộ cực lớn bằng kiếm quang ở quanh người hắn!

Chính là hai kiếm khí này đã ngăn lại tất cả lưỡi gió kia.

Thấy Diệp Huyên cầm kiếm chém tời, sắc mặt người đàn ông mặc thanh sam vẫn không thay đổi, hai tay gã đột nhiên chắp lại trước ngực, mặt đất dưới chân gã rung lên kịch liệt, một khắc sau, gã nhẹ giọng nói: "Giáp Đại Địa!"

Vừa dứt lời, vô số Đại Địa Chi Lực lặng yên hội tụ lại, lập tức, một tấm khiên tròn màu vang dày cộm xuất hiện trước mặt gã, mà tấm khiên màu vàng này lại vừa vặn chặn được kiếm của Diệp Huyên!

Đúng lúc này, giữa lông mày Diệp Huyên lại lặng lẽ ngưng hiện lên một ánh vàng, một khắc sau, Diệp Huyên cầm kiếm xoay tròn, tấm khiên vàng kia bỗng chốc vỡ vụn!

Trước mặt Diệp Huyên, người đàn ông mặc thanh sam khẽ nhíu mày, trong mắt gã lóe lên một tia kinh ngạc.

Xoẹt!

Diệp Huyên đâm một kiếm xuyên qua ngực người đàn ông mặc thanh sam, nhưng sắc mặt hắn lại chợt lạnh xuống.

Bởi vì người đàn ông mặc thanh sam đã xuất hiện ở cách đấy hơn mười mấy trượng!

Người đàn ông mặc thanh sam nhìn Diệp Huyên, đang định nói chuyện thì sắc mặt gã khẽ biến, vội nghiêng người né tránh, nhưng vẫn chậm một chút, có một tia kiếm quang đã xuyên thủng qua bả vai của gã.

Toàn bộ cánh tay phải của người đàn ông mặc thanh sam lại lần nữa rơi xuống, nhưng lại không có máu chảy ra, không chỉ thế, cánh tay kia còn chưa kịp rơi xuống đất thì bả vai phải của gã đã mọc lại một cánh tay mới!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK