Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không thể không nói, giờ phút này Diệp Huyên cũng có chút căng thẳng

Tầng năm!

Khi Giản Tự Tại rời đi, nàng ta đã nhắc hắn phải cẩn thận với tầng năm này. Hiển nhiên là tầng năm này có thứ khiến đối phương phải dè chừng.

Hơn nữa, xét trong khoảng thời gian này, tầng năm cũng không hề đơn giản, ngay cả kiếm trên đỉnh tháp cũng chỉ có thể tạm thời áp chế, từ đó cũng có thể tưởng tượng được nó kinh khủng đến cỡ nào!

Nếu như bây giờ đối phương thoát ra được thì người xui xẻo chắc chắn sẽ là hắn!

Thế nhưng, Diệp Huyên đợi một lúc lâu mà lối ra tầng năm không có chút động tĩnh gì?

Làm gì vậy nhỉ?

Diệp Huyên có chút mơ hồ, có muốn ra hay không thế?

Thời gian lại qua một lúc lâu, chỗ lối vào vẫn không có động tĩnh gì.

Tiểu Linh Nhi trong lòng Diệp Huyên khẽ giương mắt nhìn rồi quay sang Diệp Huyên, nghe hắn hỏi: “Sợ sao?”

Tiểu Linh Nhi gật đầu rất mạnh.

Vẻ mặt Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Có ta đây, đừng sợ!”

Tiểu Linh Nhi khẽ nói: “Nhưng ngươi đâu đánh lại được cái tên kia đâu!”

Diệp Huyên: “…”

Hai tay Tiểu Linh Nhi chống cằm, khẽ thở dài: “Nhưng biết làm sao được!”

Diệp Huyên lắc đầu cười, hắn xoa nhẹ đầu Tiểu Linh Nhi: “Trời có sập xuống thì ta cũng đỡ trước mà, biết chưa?”

Tiểu Linh Nhi nhìn Diệp Huyên, một lúc sau cô bé nhẹ nhàng nói: “Thật ra, ta cũng có một thứ rất lợi hại!”

Nói xong, cô bé lấy ra một cái hộp nhỏ.

Diệp Huyên ngạc nhiên: “Cái này là?”

Tiểu Linh Nhi ôm chặt cái hộp nhỏ, nhếch miệng cười: “Cái hộp này rất lợi hại, nếu tên ở tầng năm ra ngoài bắt nạt chúng ta, ta sẽ dùng cái này đánh chết nó!”

Diệp Huyên khẽ cười: “Được!”

Tiểu Linh Nhi gật đầu, sau đó quay lại tháp Giới Ngục, cô bé liếc mắt lên lầu, hay cánh tay nhỏ ôm chặt cái hộp.

Bên ngoài.

Sau khi Tiểu Linh Nhi đi vào tháp Giới Ngục, vẻ mặt tươi cười của Diệp Huyên dần dần biến mắt, biểu cảm trở nên nghiêm túc.

Hắn phát hiện ra một vấn đề là kẻ địch lớn nhất lúc này của hắn không phải người bên ngoài, mà chính là kẻ ở tầng năm này, hoặc nên nói là tháp Giới Ngục này.

Đối mặt với những kẻ địch bên ngoài, nếu hắn đánh không lại thì có thể chạy, nhưng đối mặt với tháp Giới Ngục thì ngay cả cơ hội chạy trốn, hắn cũng chẳng có!

Ôi!

Diệp Huyên thấp giọng thở dài, sau đó quay về nhà đá của Chiến Quân, hắn ngồi xếp bằng dưới đất bắt đầu tiếp tục trị thương.

Việc cấp bách lúc nay là trị thương cho tốt, sau đó nâng cao thực lực bản thân.

Ước chừng sau hai canh giờ, thân thể Diệp Huyên căn bản đã hồi phục lại như bình thường.

Hắn ngồi xếp bằng dưới đất, xung quanh hắn rất nhanh đã xuất hiện một vài kiếm khí, những kiếm khí này bắt đầu tăng tốc nén ép, cuối cùng cô đọng lại thành một thanh kiếm, ngay sau đó thanh kiếm này lặng lẽ biến mất…

Rất nhanh! Nhanh đến mức ngay cả hắn cũng chỉ có thể cảm nhận được một chút dấu bết mơ hồ.

Tuy nhiên, Diệp Huyên vẫn chỉ có thể lắc đầu!

Chậm!

Đối với cao thủ Thánh Cảnh, tốc độ này là là nhanh như chớp, nhưng đối với cao thủ Tạo Hoá Cảnh thì còn lâu mới đủ.

Nhất định phải nhanh hơn nữa!

Nhưng làm thế nào để tăng thêm?

Diệp Huyên ngồi dưới đất qua một lúc lâu, cuối cùng, hắn sử dụng đạo tắc Không Gian.

Từ sau khi tu hành từ trong nghịch cảnh thì hắn rất ít khi dùng đến đạo tắc Đại Địa và đạo tắc Không Gian, nhưng lúc này, hắn chợt nhớ đến những lời mà Viêm Già từng nói, sức mạnh tiềm tàng của đạo tắc này là vô hạn.

Có tiềm lực thì đương nhiên cần phải khai thác!

Điểm cốt lõi của đạo tắc Không Gian chính là không gian, mà việc hiểu biết và khống chế được không gian thì hắn biết mình cũng hiểu nhiều.

Không gian cũng không hề đơn giản như vẻ ngoài!

Nghiên cứu không gian!

Trong lòng Diệp Huyên đã có quyết định, bây giờ hắn muốn tốc độ kiếm của mình càng nhanh hơn, mà cách duy nhất để nâng cao chính là sử dụng không gian.

Bởi vì hắn gần như đã từng vận dụng “khí” đến mức tột cùng, nên muốn nâng cao thêm thì chỉ có thể vận dụng không gian!

Không gian!

Diệp Huyên đứng dậy, hắn đi ra phía ngoài nhà đá nhìn ra bên ngoài, có chút mờ mịt.

Trước đây hắn đã từng đạt đến Lăng Không Cảnh, cũng có khả năng kiểm soát không gian nhất định. Thế nhưng lúc này, hắn lại phát hiện ra chút ít hiểu biết về không gian đó ít ỏi cỡ nào…

Không gian!

Nhìn không thấy nhưng cảm nhận được.

Hai mắt Diệp Huyên nhắm lại, tĩnh tâm tập trung. Khoảng chừng nửa canh giờ sau, toàn thân tiến vào trạng thái như thiền định, lòng không tạp niệm.

Cảm nhận không gian!

Không gian không thể nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận được, mà thông qua đạo tắc Không Gian, hắn có thể cảm nhận không gian ngày càng rõ ràng. Không chỉ có thể cảm nhận được mà còn có thể nhờ đạo tắc Không Gian mà vận dụng không gian xung quanh này.

Đương nhiên, khi tới một cảnh giới nhất định, không cần dùng đạo tắc Không Gian mà cũng có thể vận dụng không gian, nhưng Diệp Huyên phát hiện ra là hiệu quả khi dùng đạo tắc Không Gian và khi không dùng chênh lệch nhau không chỉ gấp mười lần.

Lúc này, hắn càng cảm nhận rõ hơn sự đáng sợ của đạo tắc Không Gian này.

Mà chuyện hắn cần làm hiện tại chính là để kiếm của mình dung hợp với đạo tắc Không Gian.

Sau khoảng một canh giờ, một tia kiếm khí lẳng lặng xuất hiện, sau đó, nó đột nhiên bay ra. Cũng tại khoảnh khắc đó, tia kiếm khí biến mất, khi nó xuất hiện lần nữa thì đã ở trên tường thành cách đó trăm trượng.

Xuyên qua không gian!

Diệp Huyên có chút phấn khích, bởi vì sau khi vận dụng không gian, thì tốc độ kiếm khí trực tiếp xuyên qua đã tăng lên một chút nhưng hắn cũng tiêu hao khá nhiều, vì hắn còn phải khống chế sức mạnh không gian.

Tốc độ trở nên nhanh hơn, nhưng tiêu hao cũng nhiều hơn!

Diệp Huyên đứng tại chỗ trầm mặc một lúc, sau đó bắt đầu tiếp tục nghiên cứu.

Con đường tu luyện rất buồn tẻ.

Cứ như vậy, qua cả một ngày trời, vào sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Huyên đã thử đủ mọi cách. Dù có thể gia tăng tốc độ phi kiếm kha khá nhưng vấn đề là hắn chưa thể giải quyết được trở ngại về tiêu hao, hơn nữa tốc độ vẫn chưa đạt tới mức hắn kỳ vọng.

Hắn đã từng giao đấu với cao thủ Tạo Hoá Cảnh nên hiểu rõ sức mạnh kinh khủng của cao thủ cảnh giới đó, nếu tốc độ không đủ nhanh thì căn bản không thể nào tạo thành uy hiếp đối với đối phương.

Mà kiếm kỹ hiện tại của hắn khó có thể giết chết được Tạo Hoá Cảnh!

Đương nhiên, nếu là một đấu một thì cho dù là hắn đấu với Tạo Hoá Cảnh, hắn cũng không quá yếu thế, thế nhưng người ta đánh hắn cũng chẳng hề nương tay.

Diệp Huyên tiếp tục nghiên cứu trong điên cuồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK