Nhưng khi cả hai vừa định ra tay thì xung quanh lại xuất hiên vô số tia vũ trụ, những tia vũ trụ này cứ như một tấm lưới bao trùm lấy hai người.
Phía dưới, cường giả Ma Kha tộc và tinh vực Vị Ương đều không hẹn mà cùng dừng lại, Bạch tiên sinh và Tộc trưởng Mạc Thiên Xích của Ma Kha tộc đều chạy đến chắn trước hai cái bóng đen kia!
Rầm rầm!
Hai tiếng nổ vang vọng, hai bóng đen kia bị ép dừng lại!
Nhưng xung quanh phía dưới đột nhiên xuất hiện thêm rất nhiều người mặc áo đen, đám người này đều cầm trường kiếm trong tay lao đến chỗ Diệp Huyên và Mạc Tà.
Thấy cảnh này, đám người Chiến Quân đều tái mặt lại, nhất là Chiến Quân và Trọc, hai người lao thẳng đến mấy tên áo đen phía trước.
Mà một bên khác, Tả Thanh cùng mấy người Địa Sát cũng gắt gao che chắn trước mặt Mạc Tà.
Nhưng bởi vì lúc trước hai bên đã ác chiến với nhau, nên lúc này trạng thái của Tả Thanh và nhóm Chiến Quân đều không ở thời kì đỉnh cao, chẳng mấy chốc, vừa giao thủ một trận mà cả hai nhóm đều bị áp chế!
Liên Vạn Lý đứng cạnh Diệp Huyên, cầm đao Thanh Long lẳng lặng đứng.
Đột nhiên.
Thanh trường đao trong tay Liên Vạn Lý đột nhiên bổ về phía trước.
Ầm!
Không gian rạn nứt, một tàn ảnh tự trong không gian thối lùi liên tục.
Liên Vạn Lý lạnh lùng liếc nhìn tàn ảnh kia: "Muốn giết hắn, đã hỏi qua bản vương chưa?"
Vừa dứt lời, nàng ta đang định cầm đao xông đến, nhưng đúng lúc này, nàng ta như nghĩ đến điều gì nên vội vàng dừng lại, tiếp đó, nàng ta nhấc đao về lại cạnh Diệp Huyên.
Ở xa xa, bóng đen kia đột nhiên biến mất.
Liên Vạn Lý nhấc đao chém ra.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, bóng đen kia lại lần nữa bị đẩy lùi, nhưng một khắc sau, xung quanh Liên Vạn Lý lại xuất hiện hơn mười cường giả mặc áo đen!
Liên Vạn Lý cau mày lại: "Có bản lĩnh thì đấu một chọi một!"
Mười mấy người kia không hề để ý đến nàng ta mà vọt thẳng đến.
Liên Vạn Lý nhìn về phía Diệp Huyên: "Ngươi tự bảo trọng đi!"
Vừa dứt lời, nàng ta nhấc đao chém về phía trước.
Ầm!
Người mặc áo đen xông lên đầu tiên đã bị một đao của Liên Vạn Lý đánh bay, nhưng một khắc sau, một thanh trường kiếm đã đâm thẳng đến sau gáy nàng ta. Liên Vạn Lý phản ứng cực nhanh, nghiêng người né tránh, thoát được một mạng, cùng lúc đó, đao Thanh Long trong tay nàng ta đột ngột quét ngang.
Ầm!
Ba tên áo đen kia bị đánh bay! Thế nhưng sau một khắc, mấy bóng đen khác lại vây quanh lấy Liên Vạn Lý! Đọc nhanh & update liên tục tại trang VietWriter
Cùng lúc đó, một tên áo đen cầm trường kiếm trong tay đột nhiên xuất hiện phía sau Diệp Huyên, gã lập tức tung một chiêu kiếm đâm vào gáy Diệp Huyên!
Vừa chính xác vừa tàn nhẫn!
Chiêu kiếm này vừa đâm xuống, người áo đen lộ nụ cười.
Nhưng một chốc sau, sắc mặt gã đột nhiên tái lại, gã lập tức muốn lùi, nhưng một thanh phi kiếm đã xuyên thẳng qua cuống họng của gã.
Người áo đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin!
Lúc này, Diệp Huyên chậm rãi đứng lên, hắn xoay người nhìn người áo đen nọ: "Bất ngờ chưa? Ngạc nhiên chưa?"
Người áo đen gắt gao nhìn chòng chọc vào Diệp Huyên, đến chết gã cũng không biết tại sao Diệp Huyên lại bình an vô sự!
Diệp Huyên đột nhiên xòe tay ra, một khắc sau, một thanh kiếm khí bay ra khỏi lòng bàn tay hắn, ở vài chục trượng ngoài xa, một tên áo đen đang giao thủ với Liên Vạn Lý đột nhiên bị văng đầu ra ngoài!
Thấy cảnh này, những người áo đen đang giao thủ với Liên Vạn Lý cũng biến sắc, dồn dập thối lui!
Liên Vạn Lý nhìn Diệp Huyên: "Khỏe rồi?"
Diệp Huyên gật gật đầu: "Khỏe rồi!"
Nói xong, hắn nhìn Đế Khuyển ở cách đó không xa, bấy giờ Đế Khuyển đã không còn giao thủ với Kỳ Lân đen kia nữa, Kỳ Lân đen đã trở lại bên cạnh Mạc Tà, nhưng ánh mắt của nó vẫn nhìn chằm chằm vào Đế Khuyển và Diệp Huyên, trong mắt vẫn tràn đầy lệ khí và hung quang như cũ!