Theo như lời của Lý Phong, chính là nếu như nửa đêm người khác đánh thức mình dậy, không cho mình và các anh em ngủ ngon một giấc, thì đổi lại chúng ta cũng phải báo đáp cho họ một chút gì đó.
Những người từ vùng đất cấm Ninh Châu, trước nay chưa bao giờ chịu thiệt thòi.
Cùng lúc đó.
Ở một chỗ cách khách sạn Hilton đoạn đường đi tầm năm sáu phút.
Một số xe tải đang đậu.
Bọn chúng đậu ở bên đường, trong xe chật kín người.
Bên trong một chiếc xe thương mại Toyota màu đen đỗ ở đầu.
Trình Bác vừa gọi một cuộc điện thoại.
Hắn ta cúp máy, trên mặt lộ ra một nụ cười rất nham hiểm.
Khi hắn ta cười, khóe miệng nhếch lên lộ ra một hàm răng đều tăm tắp.
Tài xế lái xe quay đầu nhìn Trình Bác: “Đại ca, đám người đến từ Ninh Châu đó thật sự giỏi như vậy sao?”
“Khiến cho anh tốn nhiều công sức như vậy, gọi cả đại sư phụ qua đây?”
Vị đại sư phụ mà người tài xế nhắc đến chính là sư phụ của Trình Bác.
Ông ta cũng là một trong số bốn cao thủ của hội Giao Long.
Người này tên là Trình Hóa Thịnh.
Trình Hóa Thịnh và Trình Bác cùng tới từ một nơi.
Tính ra thì bọn họ cũng là họ hàng xa.
Trình Bác theo Trình Hóa Thịnh học võ từ năm bảy tuổi.
Trình Hóa Thịnh có tổng cộng mười mấy đệ tử.
Mười mấy đệ tử này đều đi theo Trình Hóa Thịnh, cùng gia nhập vào hội Giao Long.
Trình Bác là đệ tử có thực lực đứng trong top đầu của Trình Hóa Thịnh.
Tối nay, Trình Bác đã gọi tất cả những người anh em của mình đến.
Để đề phòng, Trình Bác còn gọi cả sư phụ.
Trong tình huống bình thường, đương nhiên Trình Hóa Thịnh sẽ không tới.
Dù sao ông ta cũng là một trong bốn đại cao thủ của hội Giao Long!
Chương 542: Bốn đại cao thủ của hội Giao Long
Ngày thường, ngay cả hội trưởng của hội Giao Long cũng không thể dễ dàng gọi được ông ta tới.
Trình Bác cười lạnh một tiếng.
“Từ nhỏ sư phụ đã nói với tôi, trước khi làm việc nhất định phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng”.
“Không thể đánh một trận mà không nắm chắc phần thắng được, mặc dù người của chúng ta xông tới đó, nhất định có thể đánh cho đám chó má từ nơi khác đến kia một trận nhừ tử”.
“Tuy nhiên, vì để bảo đảm an toàn, vẫn nên gọi sư phụ của tôi tới”.
“Đám người đến từ Ninh Châu này, cả nhà cùng sống trong khách sạn năm sao Hilton”.
“Có nghĩa là bọn chúng rất giàu có!”
“Những gì hôm nay chúng ta phải làm đó là một miếng nuốt chửng tất cả bọn chúng!”
“Chúng ta không chỉ lấy cái mạng của bọn chúng, còn lấy hết tất cả số tiền trên người bọn chúng!”
Tài xế lái xe và mấy người đang ngồi trong xey khi nghe thế lập tức hô hào đồng ý, .
Nụ cười của Trình Bác càng lúc càng nham hiểm.
“Ha ha, thời gian gần đây sư phụ tôi đã chơi chán cô ca sĩ đó rồi”.
“Trong đám người đó có một người phụ nữ trông rất xinh đẹp”.
“Hôm nay do thời gian có hạn nên tôi không kịp nhìn rõ”.
“Nhưng chỉ liếc qua hai cái, đã cảm thấy người phụ nữ đó còn xinh đẹp hơn cả ngôi sao lớn”.
“Bình thường khó mà mời được sư phụ tới, nhưng chỉ cần nghe thấy có gái đẹp, sư phụ nhất định sẽ tới!”
“Chỉ cần có sư phụ ở phía sau trợ giúp, hôm nay chúng ta muốn làm gì mà chẳng được!”
Trong lúc đang nói chuyện, có một chiếc xe thể thao với kiểu dáng rất ngầu, từ cách đó không xa, bất ngờ lao tới, dừng lại bên cạnh chiếc xe thương mại Toyota.
Cửa số của chiếc xe thể thao dần dần được hạ xuống.
Một người đàn ông trung niên mặc bộ quần áo thời thượng, đeo kính râm đen, ló đầu ra.
“Sư phụ!”
Trình Bác vội vàng xuống xe.
Chạy đến bên cạnh Trình Hóa Thịnh như một con chó.
Hắn ta mở cửa ghế phụ, nhanh chóng ngồi vào, nói với Trình Hóa Thịnh.
“Sư phụ, chiếc xe thể thao này của thầy trông ngầu quá! Hai ngày trước con không nhìn thấy, thầy mới mua à?”
Trình Hóa Thịnh hơi ngẩng đầu lên.
Ông ta nở một nụ cười gần giống với Trình Bác.
Mặc dù sư phụ và đệ tử trông không giống nhau, nhưng lúc cười lên trông vô cùng nham hiểm!
“Hai ngày trước, sư phụ giúp hội trưởng tiêu diệt một tỷ phú”.