Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe lời mẹ, Hứa Mộc Tình kiên quyết đẩy Lý Phong ra khỏi bếp, không cho anh bước vào.



Lý Phong ngồi trong phòng ăn, nghe thấy những âm thanh “choang choang choang” từ trong phòng bếp truyền ra.



Sau khoảng hơn một giờ, Hứa Mộc Tình mang ba món ăn ra ngoài.



Cô mím chặt môi, biểu cảm rất căng thẳng.



“Có ngon không?” Hứa Mộc Tình lo lắng hỏi khi thấy Lý Phong cầm đũa đưa thức ăn vào miệng.



Lý Phong vừa ăn vừa gật đầu.



Chẳng mấy chốc, anh đã ăn hết cả bát cơm.



Lý Phong đưa bát cho Hứa Mộc Tình.



“Vợ à, đồ ăn em nấu ngon quá, cho anh thêm bát nữa”.






Hứa Mộc Tình không ngờ rằng lần đầu tiên mình xuống bếp đã thành công như vậy, cô vui vẻ cầm bát xuống bếp để xới thêm cơm.



“Em quay về rồi!”



Khi Hứa Mộc Tình đang xới cơm trong bếp, Hứa Hạo nhiên cười hì hì đi từ ngoài vào.



“Wow! Món ăn này nhìn ngon quá! Là do anh rể làm sao?”



Nói xong, Hứa Hạo Nhiên dùng tay lấy một miếng thịt nhỏ cho vào miệng.



“Ực!!”



Hai mắt Hứa Hạo Nhiên mở to!



Ban đầu cậu ta nghĩ đó là thịt, nhưng khi cho vào miệng mới nhận ra là miếng trứng rán cháy!



Hứa Hạo nhiên há miệng muốn nôn ra.



Lý Phong đột nhiên dùng tay giữ chặt miệng của Hứa Hạo Nhiên, nói nhỏ với cậu ta.



“Đây là món ăn mà chị em đã làm rất cực khổ , nếu như em dám nôn ra, anh sẽ lập tức tìm cho con một con tinh tinh cái 300kg để em diễn bộ phim “Tinh tinh đưa em tới” đấy!”



“Ực!”



Hứa Hạo Nhiên vôi vàng nuốt miếng trứng sậm màu đầy muối và xì dầu này vào trong miệng.



“Hạo Nhiên, sao em lại quay về rồi! Không phải là đi quay quảng cáo ở tỉnh hai ba ngày sao?”



Hứa Mộc Tình nói xong, Hứa Hạo Nhiên dường như đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, tự vỗ vào đùi mình.



“Đúng rồi, chị, chị không nói em cũng quên mất. Em vẫn còn có một việc rất quan trọng phải làm”.



“Chị, anh rể, hai người từ từ ăn nhé!”



Nói xong, Hứa Hạo Nhiên quay người rời đi.



Lúc này, Lý Phong nắm lấy cánh tay Hứa Hạo Nhiên, gằn giọng: “Ăn một bữa cơm có tốn bao nhiêu thời gian đâu, em ra ngoài không phải cũng cần ăn cơm sao? Nào, nào, nào ngồi xuống cùng ăn”.



Hứa Hạo Nhiên mở to mắt nhìn Lý Phong.



Đây là đào hố chôn mình à!



Ở đâu có kiểu ông anh rể ngang ngược như thế này chứ?



Lý Phong nhướn mày nói với Hứa Hạo Nhiên: “Tinh Tinh đưa em tới” nhé”.



Nghĩ đến bản tính nói được làm được của Lý Phong, Hứa Hạo Nhiên rùng mình, chỉ có thể ngồi đối diện với Lý Phong, run rẩy cầm đũa lên .



Trong khi Hứa Hạo Nhiên lấy thuốc tiêu hóa ra thì Lý Phong vẫn bình tĩnh cầm đũa lên và ăn một cách thích thú.



Lý Phong vừa ăn vừa nói với Hứa Mộc Tình: “Vợ à, em nấu ăn ngon quá!”



“Anh không nhịn được nên đã ăn hết mất rồi, lát nữa anh sẽ nấu một bát mỳ cho em nhé”.



Nhìn Lý Phong ăn sạch sẽ các món ăn mình làm, còn Hứa Hạo Nhiên lại ăn rất chậm, cô không khỏi nhíu mày nói: “Sao ăn ít thế? Chê đồ chị nấu không ngon à?”



Hứa Hạo Nhiên nhìn Hứa Mộc Tình bằng ánh mặt buồn bã.



Chị, chị yêu à.



Em không nói được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK