Theo anh ta thấy thì Hứa Mộc Tình chỉ đang tìm cớ mà thôi.
Đám người bọn họ cũng chỉ có hai tên đàn ông.
Quần áo Lý Phong mặc trên người toàn là hàng chợ, nhìn giống người hầu hơn.
Mà nhìn Hứa Hạo Nhiên chả giống người nắm thóp được đại mỹ nhân như Hứa Mộc Tình.
Cái kiểu lí do của Hứa Mộc Tình á, anh ta chẳng lạ gì.
Mấy cô gái rụt rẻ giữ kẽ ra ngoài hay có thói quen tự nhận mình là gái có chồng hoặc đã có người yêu.
Như thế để tránh đám ruồi bọ lởn vởn tán tỉnh xung quanh.
Nhưng Trương Trường Quang không nghĩ mình là ruồi bọ, anh ta phải là thiên nga hoặc tiên hạc mới đúng, khiến người khác chỉ có thể ngước nhìn.
Mà vào hang động này anh ta đã nghĩ ra cách rồi.
Tuy là miệng nói đến nơi này thám hiểm nhưng trước khi đến anh ta cũng tìm hiểu sơ qua về hang này rồi.
Mà anh ta cũng chả phải người thường, sau lưng anh ta là một gia tộc lánh đời thần bí.
Trương Trường Quang thấy mỹ nữ như Hứa Mộc Tình á, chỉ anh ta mới có thể nắm gọn trong tay, người khác chỉ làm nền, thậm chí là làm người hầu cho cô mà thôi.
Nhưng Trương Trường Quang lấy lui làm tiến, anh ta cười khẽ gật đầu, sau đó lui về sau hai bước nói: "Chúng tôi ở đây chơi mấy ngày nữa".
"Nếu mọi người có khó khăn thì cứ đến tìm tôi".
Hứa Mộc Tình hờ hững gật đầu, cái loại cậu ấm tự tin đầy mình như Trương Trường Quang cô gặp nhiều rồi, theo thói quen trả lời qua loa mấy câu rồi đoàn người vào thẳng trong hang.
Lúc Hứa Mộc Tình mới vào trong, bên cạnh lập tức có người hô lên: "Này, mấy người cứ thế xông vào hả?"
Hứa Mộc Tình dừng chân quay đầu hỏi: "Chả nhẽ vào hang còn phải mua vé à?"
Người vừa hô đứng ở lều trại đối diện với Trương Trường Quang, giờ anh ta đang cầm một cái chân gà lớn ăn ngon lành, miệng đầy dầu mỡ.
Anh ta cười hô hố, lau miệng nói: "Cái hang động này khác những hang động bình thường khác".
"Nhìn thì thấy bình thường chứ càng vào sâu bên trong càng tối, mà còn lạnh nữa".
"Đoàn người của chúng tôi có không ít cao thủ võ lâm, những người này dù mặc áo ngắn tay đi giữa trời đông ở phương Bắc cũng chẳng nhằm nhò gì".
"Nhưng cũng không chịu nổi khí lạnh trong hang động, phải dùng nội lực để sưởi ấm".
"Tôi thấy mấy người giống như những người đi thám hiểm bình thường".
"Nếu không chuẩn bị gì mà đi vào, tôi nghĩ không trụ được bao lâu sẽ phải đi ra thôi".
"Không ra thì sẽ rất nguy hiểm".
Chương 856: Động băng
Người ăn chân gà nói thế khiến Trương Trường Quang đứng cạnh đang định đi vào làm anh hùng cứu mỹ nhân nhíu mày.
Thực ra ban đầu anh ta đã coi đám người Hứa Mộc Tình là những du khách bình thường đi du lịch thôi.
Đám người gà mờ như Hứa Mộc Tình đi vào cái hang động đó chắc chắn sẽ có hai kết quả.
Một là chạy trối chết.
Hai là lạc đường bên trong rồi bị đông chết.
Nếu thế thì anh ta sẽ cực kì ngầu đi vào làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Thậm chí có thể ôm chặt Hứa Mộc Tình và Tina vào trong ngực, dùng lồng ngực nóng hổi của mình để sưởi ấm cho hai người họ, nghĩ đến cảnh đó thôi đã thấy sướng tê tái rồi.
Nhưng giờ tên ăn chân gà vừa nói thế.
Trương Trường Quang chắc chắn bọn họ không dám đi vào.
Nhưng không ngờ Hứa Mộc Tình lại cảm ơn anh ta sau đó nói: "Không sao, chúng tôi đã chuẩn bị cả rồi".
Nói xong bọn họ đi vào trong.
Sau khi đoàn người Lý Phong đi vào, đám người cắm trại bên ngoài bắt đầu đánh cược.
Một gã đầu húi cua cười nói: "Tôi cược bọn họ đi vào không đến nửa tiếng sẽ ra ngay".
"Nhất là ba cô em kia, sẽ lạnh đến đông cứng người".
"Còn hai tên đàn ông kia phế vật kia á, có khi sẽ cố tỏ vẻ nên ở bên trong lâu hơn chút, sau đó cũng lạnh đến run rẩy chạy ra ngay thôi".
"Nửa tiếng là nhiều rồi ấy chứ, có khi bọn họ chịu được mười phút là giỏi rồi".
Nghe đám người đó cược với nhau, Trương Trường Quang hai tay ôm ngực tự tin.
Anh ta nói với tên tay sai bên cạnh: "Mấy người chuẩn bị đi, khoảng nửa tiếng nữa chúng ta sẽ đi vào cứu người".
"Vâng thưa thiếu môn chủ".
Lúc này, năm người Lý Phong đã đi vào trong động.
Bên trong tối đen như mực.
Mà càng đi vào sâu càng cảm nhận được trong không khí có một loại khí lạnh khiến người ta lạnh run.
Lý Phong thì chả sao cả.
Cho dù anh cởi trần mặc quần đùi thì cũng có thể chạy như điên giữa trời đông ở nam cực.
Tina cũng thế, cơ thể cô chống lạnh rất tốt.
Nhưng Hứa Mộc Tình và Hứa Hạo Nhiên thì không được như thế.
Càng đi vào sâu bên trong cô càng run rẩy.
Cho dù cô cầm tay Lý Phong, cảm nhận được hơi ấm từ anh nhưng bất giác vẫn cảm thấy rùng mình.
Còn Hứa Hạo Nhiên thì khỏi nói, cậu ta đã lạnh đến mức nước mũi chảy ròng ròng rồi.