Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

ng khẽ gật đầu.



Sau đó, anh kéo Trình Hóa Thịnh đang sợ hãi đến mức lồi cả hai mắt ra bên ngoài từ ngoài cửa sổ vào.



Tiện tay ném vào chỗ đám người đó.



“Ném đồ từ trên xuống là chuyện vô đạo đức”.



“Đồng thời, cũng sẽ ảnh việc đến việc kinh doanh khách sạn của người ta”.



“Tuy nhiên, câu vừa nãy mày nói rất đúng”.



“Hội Giao Long của chúng mày có rất nhiều người, cho dù một trong số bốn đại cao thủ chết thì vẫn còn ba người nữa”.



“Nếu như từng người ngày nào cũng dắt theo một đám người tới gây rối, vậy thì bọn tao cũng không dễ sống nữa rồi”.






Nhờ có các đệ tử dìu đứng dậy, Trình Hóa Thịnh rất nhanh đã thay đổi một biểu cảm cực kỳ nham hiểm!



Ông ta vừa nãy còn đang muốn cầu xin Lý Phong, bây giờ đột nhiên rút hai con rao găm từ sau lưng ra.



Hai con dao găm này, dưới ánh sáng của ngọn đèn trên cao, xuất hiện những cạnh sắc màu xanh lục!



Rõ ràng là hai con dao găm này có độc!



Trình Hóa Thịnh nhìn chằm chằm vào Lý Phong bằng ánh mắt độc như rắn, ông ta nghiến răng nghiến lợi nói.



“Thằng chó! Vừa rồi là do tao sơ suất”.



“Bây giờ tao sẽ cho mày nếm thử sự lợi hại thật sự của tao!”



Trong khi nói, Trình Hóa Thịnh lao về phía Lý Phong bằng tốc độ còn nhanh hơn trước.



Hai con gao găm giống như nanh của một con rắn độc, lao mạnh về cơ thể của Lý Phong từ hai phía trái phải.



“Bụp!”



Nhưng vẫn như vừa nãy, khi giữa Lý Phong và Trình Hóa Thịnh vẫn còn một khoảng cách ngắn.



Một cú đá bất ngờ đạp mạnh vào ngực của Trình Hóa Thịnh.



“Rắc!”



Ngay lập tức, bốn cái xương sườn trên ngực của Trình Hóa Thịnh bị Lý Phong đánh gãy!



“Phụt!”



Máu bắn ra tung tóe!



Trình Hóa Thịnh bay ngược lại về phía đám người đó!



Lúc này, Lý Phong bước từng bước xuống cầu thang.



Vừa đi anh vừa nói bằng một chất giọng rất bình thản, không chút cảm xúc.



“Để tránh việc chúng mày ngày nào cũng đến làm phiền tao”.



“Vậy thì tao sẽ diệt sạch cả lũ chúng mày là được rồi”.



Trong lúc nói chuyện, Lý Phong giống như hổ trên núi nhảy xuống!



“Bụp!”



“Bụp!”



“Bụp!”



Ngay lập tức.



Tiếng la hét không ngừng vang lên khắp hành lang!



Kèm theo tiếng la hét là tiếng xương gãy ‘răng rắc’ vang lên.



Những người mà Trình Bác dắt tới hầu hết đều đã bị Lý Phong đánh gãy tay gãy chân chỉ trong một thời gian ngắn.



Lý Phong không hề nương tay, thẳng thừng đánh vỡ nát xương tay xương chân của bọn chúng!



Không cho bọn chúng cơ hội hồi phục!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK