Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

g vô cùng căm phẫn, trong người ngập tràn hận thù.



Hắn muốn giết người.



Suy nghĩ duy nhất của hắn lúc này là băm vằm đám người Lý Phong ra thành trăm mảnh.



Lúc này, có tiếng gõ cửa.



Ngô Đức Khải rống to: “Cửa không khóa, vào đây cho tôi”.



Sau đó, Vương Cường dẫn theo một nhóm đàn em đi nhanh đến trước mặt Ngô Đức Khải.



“Ông chủ, tôi đã gọi tất cả mọi người tới rồi”.



“Bây giờ chỉ cần mệnh lệnh của anh, tôi sẽ lập tức dắt người đến san bằng cái nhà hàng Bách Vị Nguyên đó, sau đó băm vằm những kẻ trong đó ra thành trăm mảnh!”



Ngô Đức Khải nhìn chằm chằm Vương Cường.



Hắn nhặt một bức ảnh đã được in ra ở bên cạnh chiếc ghế, ném cho Vương Cường.



“Đưa người phụ nữ này đến chỗ tôi, còn những người lại thì giết hết đi”.






Khoảnh khắc Vương Cường nhìn thấy tấm ảnh trên mặt đất, hai mắt gã sáng lên, người đâu mà đẹp quá!



Con ngươi trong mắt Vương Cường đảo quanh một vòng.



Gã không nói thêm lời nào, lập tức dắt người vội vàng rời đi.



Năm chiếc xe tải phóng nhanh trên đường phố!



Vương Cường ngồi trên chiếc xe đầu tiên, cứ nhìn chằm chằm vào ảnh của Hứa Mộc Tình.



Tên đàn em bên cạnh vừa nhìn đã thốt lên: “Oa, đại ca à, người phụ nữ này đẹp quá đi!”



“Thảo nào ông chủ của chúng ta cứ luôn thầm thương trộm nhớ người phụ nữ này”.



“Em còn nghĩ là đám đàn bà õng ẹo cơ”.



“Không ngờ rằng người phụ nữ này lại trông xinh đẹp như vậy, cứ như tiên nữ từ trên trời rơi xuống ấy”.



Một tên đàn em khác nói với Vương Cường: “Đại ca! Người phụ nữ này trông xinh đẹp như vậy”.



“Anh nói xem hay là chúng ta bắt về đây, sau đó bán cho ông chủ khác, có thể sẽ kiếm thêm được nhiều tiền hơn đấy”.



Lúc này, Vương Cường không nói gì.



Nhưng trong ánh mắt sáng rực của gã hiện lên sự tham vọng!



Thường ngày, Vương Cường ngoài làm một số việc bẩn thỉu cho Ngô Đức Khải, đồng thời hắn còn ‘kinh doanh’ cơ thể của phụ nữ.



Vương Cường rất giỏi trong việc nắm bắt các nguồn lực xung quanh mình.



Gã biết rất rõ một người phụ nữ đẹp thì có ý nghĩa gì?



Vì vậy, chỉ cần là người phụ nữ mà gã nhìn trúng, gã nhất định sẽ dùng mọi cách để bắt về.



Sau đó, kiếm chút lợi ích từ cơ thể của những người phụ nữ này.



Đối với gã, cách kiếm tiền này nhanh hơn nhiều so với làm việc cho người khác.



Khoảnh khắc nhìn thấy hình của Hứa Mộc Tình, gã đã nảy ra ý định coi Hứa Mộc Tình là của riêng mình, sau đó bán cô đi như bán một món hàng.



Chẳng mấy chốc bọn chúng đã đến nhà hàng Bách Vị Nguyên rồi.



Vương Cường là một tay già đời.



Gã sẽ không vội vàng dắt người xông vào.



Thay vào đó, gã sẽ để một tên đàn em âm thầm quan sát.



Sau đó, bọn chúng vòng ra cửa sau.



Lúc này, tình cờ có một nhân viên phục vụ xách mấy túi rác từ cửa sau bước ra.



Vương Cường đứng trong góc, nháy mắt với hai tên đàn em bên cạnh.



Cả hai lập tức lao tới, một người bịt miệng nhân viên phục vụ, người kia trói hai tay nhân viên phục vụ đó lại.



Hai tên đàn em kéo người phục vụ đó đến trước mặt Vương Cường.



Vương Cường đang cầm một con dao găm trong tay.



Gã dùng lưỡi dao sắc bén chà vào mặt nhân viên phục vụ hai lần, khiến cho nhân viên phục vụ đó sợ đến mức toàn thân run lẩy bẩy.



“Cậu nhóc, nếu như cậu thành thật trả lời câu hỏi của tôi, cậu có thể an toàn rời đi”.



“Nhưng nếu như cậu dám lừa tôi, tôi sẽ dùng con dao này khoét từng miếng thịt trên người cậu!”



Nhân viên phục vụ gật đầu lia lịa.



Vương Cường cầm ảnh Hứa Mộc Tình lên hỏi: “Người phụ nữ này là ai?”



“Cô ấy là….sếp của tôi”.



Vương Cường hỏi tiếp: “Cô ta giờ đang ở đâu?”



“Các anh, sếp của tôi là người rất tốt, anh đừng động đến cô ấy có được không?”



Vương Cường cười lạnh một tiếng, con dao

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK