Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nhà đá ở Táng Thiên trường thành.

Diệp Huyên vừa trở về nhà đá đã vứt kiếm Ma Kha vào trong tháp Giới Ngục, sau đó, cả người hắn lập tức xụi lơ dưới đất.

Suy yếu!

Đây chính là cảm giác của hắn vào lúc này!

Khi hắn cầm kiếm Ma Kha, hắn không hề có cảm giác này, không chỉ thế mà cả người còn tràn đầy lực lượng nữa!

Sức hấp dẫn!

Kiếm Ma Kha này có sức hấp dẫn quá lớn!

Mà chính vì thế nên hắn mới vội vàng vứt kiếm vào trong tháp Giới Ngục, vì hắn không muốn mình bị kiếm điều khiển! Dù cảm giác đó thật sự rất thoải mái!

Hắn hy vọng là mình điều khiển kiếm hơn, chứ không phải là bị kiếm điều khiển!

Trọc và Chiến Quân ở chỗ cách Diệp Huyên không xa.

Thấy Diệp Huyên giống hệt như một vũng bùn nhão, Chiến Quân trầm giọng hỏi: “Diệp huynh, huynh không sao chứ?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Vẫn chưa chết!”

Chiến Quân nói: “Thế thì tốt!”

Nói xong, hắn ta như nghĩ đến điều gì, vẻ mặt trở nên hơi phức tạp: “Không ngờ chúng ta sẽ đi liên thủ với Ma Kha tộc”.

Trọc cũng nói: “Đúng thế… Nhưng nếu không liên thủ thì mọi người đều phải chết!”

Nói đến đây, gã nhìn Diệp Huyên: “Diệp huynh, huynh nghĩ sao?”

Diệp Huyên im lặng một lát rồi đáp: “Ma Kha tộc và chúng ta cũng là vì sinh tồn, cũng là vì được sống thôi!”

Trọc nói với giọng điệu nặng nề: “Nhưng trước đây, rất nhiều huynh đệ của chúng ta đã chết trong tay bọn họ!”

Chiến Quân gật đầu: “Nghĩ lại, ta cũng không có cách nào quên được chuyện này!”

Diệp Huyên ngồi dậy, hắn nhìn về phía Chiến Quân và Trọc: “Ta không bảo mọi người quên đi thù hận, chắc chắn Ma Kha tộc cũng sẽ không quên, nhưng bây giờ, chúng ta có kẻ thù mạnh hơn”.

Nói xong, hắn quay đầu nhìn ra ngoài nhà đá, nhẹ giọng nói: “Liên thủ, có lẽ còn có chút cơ hội sống”.

Thù hận?

Hắn cũng không hiểu rõ thù hận giữa Ma Kha tộc và tinh vực Vị Ương cho lắm, nhưng hắn biết nếu hai bên không tạm thời buông xuống thù hận, thì cả hai đều sẽ phải chết!

Thật ra hắn biết Chiến Quân và Trọc cũng hiểu điều này, nhưng trong lòng hai người vẫn có chút khó mà quên được thôi!

Cũng phải, từng là kẻ thù, bây giờ lại phải liên thủ, dù gì vẫn thấy hơi kỳ quặc!

Lúc này, Chiến Quân đột nhiên nói: “Nhưng so với Ma Kha tộc, ông đây muốn giết chết người của tinh vực Thiên Hà và Dị vực kia hơn!”

Trọc gật đầu: “Ta cũng thế!”

Diệp Huyên cười nói: “Mau chữa thương đi!”

Chiến Quân và Trọc gật đầu, sau đó bắt đầu chữa thương.

Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, bắt đầu không ngừng hấp thu Tử Nguyên Tinh, cùng lúc đó, tinh thần của hắn đi vào trong cơ thể.

Trong tháp Giới Ngục, thanh kiếm Ma Kha này đang đi lung tung, nó nhanh chóng đi tới tầng thứ hai, trong tầng thứ hai, Tiểu Linh Nhi đang tưới linh quả đột nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía kiếm Ma Kha!

Kiếm Ma Kha biến thành một tia kiếm quang xuyên thủng một quả linh quả, chẳng mấy chốc, linh quả kia đã bị nó cắn nuốt hết!

Thấy cảnh này, Tiểu Linh Nhi giận tím mắt, cô bé đánh một chưởng về phía kiếm Ma Kha!

Kiếm Ma Kha không hề nể mặt Tiểu Linh Nhi, cũng chém một kiếm về phía cô bé, thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên thay đổi, hắn vội vàng muốn ra tay, mà lúc này, thanh kiếm ở giữa trên đỉnh tháp đột nhiên rung lên, một khắc sau, một tia kiếm quang xuất hiện ở tầng hai.

Ầm!

Kiếm Ma Kha lập tức bị chém bay!

Diệp Huyên ở bên ngoài sửng sốt.

Thanh kiếm trên đỉnh tháp ra tay?

Trong tầng hai, Tiểu Linh Nhi ôm thanh kiếm kia điên cuồng đuổi theo chém kiếm Ma Kha… Lúc đầu kiếm Ma Kha không phục, lập tức phản kích, nhưng chẳng mấy chốc, nó bắt đầu chạy trốn… Vì sau khi so đấu với thanh kiếm trong tay Tiểu Linh Nhi, nó lập tức bị nứt ra, nếu Tiểu Linh Nhi dùng nhiều sức hơn, nó sẽ lập tức vỡ tan!

Trốn!

Kiếm Ma Kha không ngừng chạy trốn trong tháp Giới Ngục, còn Tiểu Linh Nhi thì không ngừng đuổi theo, nhưng tốc độ cô bé quá chậm, không đuổi kịp kiếm Ma Kha…

Có điều Tiểu Linh Nhi cũng không định bỏ qua, vẫn ôm kiếm không ngừng đuổi theo kiếm Ma Kha trong tháp!

Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng, không quan tâm nữa, tập trung chữa thương!

Một lúc lâu sau đó, Diệp Huyên đứng dậy rời khỏi nhà đá, hắn đi tới bên tường thành, dưới tường thành có vài người đang thu dọn chiến trường.

Có rất nhiều thi thể!

Khắp nơi tràn đầy mùi máu tanh!

Lúc này, một cô gái đi tới bên cạnh Diệp Huyên, người đó chính là họa sư!

Họa sư nhìn thi thể bên dưới, nhẹ giọng nói: “Có suy nghĩ gì?”

Diệp Huyên im lặng một lát rồi đáp: “Thế giới quá tàn khốc”.

Họa sư nhìn Diệp Huyên: “Còn gì nữa không?”

Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Chiến tranh rất tàn khốc!”

Họa sư nhìn những thi thế bên dưới: “Đúng là rất tàn khốc, trong thời buổi loạn lạc thế này, mạng người luôn rẻ mạt như thế đấy!”

Diệp Huyên nhìn họa sư: “Tiền bối muốn nói gì!”

Họa sư nhìn thẳng vào Diệp Huyên: “Ngăn chặn chiến tranh!”

Diệp Huyên lắc đầu: “Rất khó!”

Họa sư nhẹ giọng nói: “Đúng là rất khó! Mấy năm nay, ta vẫn luôn xoay vòng giữa Ma Kha tộc và tinh vực Vị Ương, nhưng vẫn không có tác dụng gì”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK