Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

nhưng ít nhất cũng được xếp vào top 5 trong đội của Mallory.



Ưu điểm của Tony là tốc độ.



Nếu không phải sinh tử, không ai trong đội của Mallory có thể giữ chân Tony trong lúc cậu ta chuẩn bị chạy trốn.



Nhưng Mallory thực sự đã nghe thấy tiếng hét vừa rồi!



Ngay sau đó, Tần Vạn Hào đột nhiên hét lên: "Cậu Mallory, mau nhìn đi!"



"Cao thủ mà cậu phái xuống hình như đã bị tống ra khỏi miếu rồi kìa".



Lúc này, liền nhìn thấy ở cổng miếu, một ông già có vẻ như đi không nổi nữa, đang từ từ kéo Tony ra khỏi miếu.



Lúc này, Tony đã không còn ý thức.



Cậu ta nằm mềm oặt trên mặt đất, giống như một cái bao tải, mặc cho ông già kia tùy tiện lôi kéo.



Sau khi ông già tống Tony ra khỏi ngôi miếu, ông ấy đã ném thẳng cậu ta ra lối vào của ngôi miếu.



"Có chuyện gì vậy? Cậu Mallory, chuyện gì đang xảy ra vậy?"



"Ngôi miếu này có thể ăn thịt người sao?"






Mallory không nói gì.



Chỉ là tia sáng dữ tợn lộ ra trong mắt gã càng ngày càng tàn nhẫn.



Không lâu sau, có hai cụ già từ trong làng đi tới.



Hai cụ già đi lại trông không nhanh nhẹn lắm nhưng họ khá khỏe.



Cả hai khiêng Tony xuống một ngôi nhà đổ nát gần đó.



Mở nắp quan tài và ném Tony vào.



Làm xong, hai cụ già phủi tay rời đi một cách nhẹ nhàng.



Có vẻ như họ thường làm loại chuyện này.



"Cậu Mallory, người của cậu hiện đang nằm trong quan tài, có nên cử người qua xem thử không?"



Mặc dù trên mặt Tần Vạn Hào tràn đầy vẻ quan tâm săn sóc.



Thực ra, ông ta đang mở cờ trong bụng.



Mallory còn chưa làm gì, thì lúc này đám người Lý Phong đã tiến vào lúc nãy.



Từng người một bước ra khỏi miếu một cách vui vẻ.



Giống như cầu thần bái Phật đã linh nghiệm vậy.



Trên khuôn mặt mỗi người đều mang theo một nụ cười.



Đám người Lý Phong xuống núi và ra khỏi làng ngay dưới mũi của đám người Tần Vạn Hào, Mallory.



Tần Vạn Hào và Mallory nhìn nhau.



Họ nhanh chóng dẫn mọi người xuống sườn núi.



Bọn họ cũng không vội theo bước chân của Lý Phong, mà đi tới cổng miếu.



Ông cụ vẫn cuộn tròn như trước, ngồi trên ghế, đôi mắt đờ đẫn.



Người đàn ông cường tráng dưới quyền Mallory bước nhanh về phía trước, nắm lấy cổ áo cụ già, vừa nói tiếng Anh vừa phun nước miếng vào ông cụ.



Nhưng ông cụ nghe không hiểu nên ngơ ngác nhìn người đàn ông lực lưỡng.



Mallory bước tới và nói với ông cụ.



"Lão già, tôi muốn biết vừa rồi chuyện gì đã xảy ra?"



"Tại sao người của tôi khi vào lại bị đối xử như vậy?"



"Còn đám người kia lại vui vẻ bước ra như thế?"



Kết quả là ông cụ đã nói một câu khiến Mallory không nói nên lời, ông già nói rằng muốn vào miếu phải mua hương.



Nếu không vào rồi thì đừng hòng ra.



Tần Vạn Hào chế nhạo: "Tên lùn kia không phải là vừa rồi bị các người ném ra ngoài sao?"



Kết quả là, ông già nói



"Người lùn nào? Tôi không thấy".



"Lão già, rõ ràng chính mắt tôi nhìn thấy ông ném người của chúng tôi vào quan tài".



"Đâu có, là ông nhìn nhầm đó thôi".



Lời nói của ông cụ khiến Tần Vạn Hào giận tím người.



Mallory nháy mắt với những người bên cạnh, lập tức hai người đàn ông cường tráng bước nhanh về phía căn nhà đổ nát.



Nhưng khi mở nắp quan tài, họ tròn mắt!



Vì không có Tony trong quan tài!



Điều kỳ lạ là có một con rối nằm trong đó.



Quần áo trên con rối này và hình dạng tổng thể của nó rất giống với Tony!



"Ông chủ xảy ra chuyện rồi, không thấy Tony đâu nữa!"



Khi Mallory dẫn ông cụ đến bên cạnh quan tài.



Gã nhìn con rối trong quan tài với vẻ mặt hoài nghi.



"Sao lại thế được?"



"Vừa rồi tôi thấy rõ ràng có hai lão già ném người của tôi vào trong quan tài".



"Tại sao một người sống sờ sờ lại có thể biến mất như vậy được?"



"Hơn nữa tại sao lại có một con rối trông giống như Tony như vậy trong chiếc quan tài này?"



"Chả nhẽ các người đã chuẩn bị từ đầu hết rồ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK