Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

không phải là giả đấy chứ?”



Người phụ nữ mặc đồ hiệu đứng bên cạnh vừa nói xong câu này, Tiết Đại Bàn lập tức quay đầu lại.



Ông ta cầm tấm thẻ, bước đến gần người phụ nữ đó, nhìn thẳng vào cô ta.



“Giả sao?”



“Tôi nói này, không biết thì đừng cố tỏ ra là mình biết nữa”.



“Cô chưa từng nghe nói đến nó không có nghĩa là nó không tồn tại”.



“Cô có nhìn thấy hoa văn trên tấm thẻ này không?”



“Đây là hoa nhung tuyết! Là quốc hoa của Thụy Sĩ!”



“Tấm thẻ đen này trên thế giới chỉ có đúng chín cái!”



“Hơn nữa, không phát hành ra bên ngoài”.






“Nó không phải là thẻ tín dụng, mà là một sự biểu tượng cho thân phận!”



Tống Giang Thu cười lạnh một tiếng: “Nói thì hay lắm, thật hay giả, thử là biết ngay!”



Tống Giang Thu không tin.



Đương nhiên hắn ta biết sự tồn tại của loại thẻ này.



Tuy nhiên, hắn ta tuyệt đối không tin loại người như Lý Phong là chủ nhân của tấm thẻ này.



Tấm thẻ này, nhất định là giả!



Vì vậy, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Tiết Đại Bàn đã dùng chiếc thẻ này để chuyển một khoản tiền đến số tài khoản công khai của bữa tiệc từ thiện.



“Thành, thành công rồi!”



MC của bữa tiệc tái mặt vì sợ hãi khi thấy trong tài khoản có thêm một khoản tiền.



“Trời ơi, thật sự thành công rồi, tấm thẻ này là thật!”



Tiết Đại Bàn kính cẩn đưa lại thẻ cho Lý Phong.



“Ông ta quay đầu nhìn Tống Giang Thu: “Này, không phải vừa nãy cậu nói sẽ quyên góp số tiền gấp đôi đại ca tôi sao?”



“Khoác lác đủ rồi thì bây giờ lấy tiền ra đi nhé”.



“Nếu không thì, Tiết Đại Bàn tôi là người đầu tiên khinh thường cậu đấy!”



Khóe miệng Tống Giang Thu khẽ giật giật!



Toang rồi!



Hắn ta không thể ngờ được, Lý Phong lại thật sự có nhiều tiền như vậy.



Tuy nhiên, dù sao Tống Giang Thu cũng là cậu chủ của gia tộc lớn.



Sau khi hít sâu vài lần, hắn ta từ từ ngẩng đầu lên.



Hắn ta nhìn xung quanh.



Lên giọng, nói: “Con cháu của gia tộc họ Tống chúng tôi trước nay đều rất chú trọng chữ ‘tín’”.



“Những lời đã nói ra tuyệt đối sẽ không bao giờ rút lại”.



“Hừ, không phải là một tỷ sao!”



“Số tiền này, tôi vẫn trả được!”



Tống Giang Thu lấy một tấm thẻ vàng ra, sau đó chuyển một tỷ vào tài khoản công.



Sau khi MC thấy trên màn hình máy tính hiện lên khoản tiền đã được chuyển đến thành công, sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi.



Tống Giang Thu nhìn chằm chằm hắn, nói: “Sao lại bày ra biểu cảm đó?”



“Không phải tôi đã chuyển tiền qua rồi sao?”



“Cậu, cậu Tống, vẫn chưa đủ”.



Tống Giang Thu trợn ngược mắt: “Cậu nói lại lần nữa xem nào!”



“Rõ ràng tôi đã chuyển khoản một tỷ, vì sao lại chưa đủ?”



Số tiền một tỷ này là do hắn ta chuyển từ tài khoản của gia tộc qua tài khoản của mình.



Trong tay hắn ta thật ra không có nhiều tiền như vậy.



Vốn dĩ trái tim hắn ta còn đang rỉ máu.



Bây giờ MC lại nói là chưa đủ.



Tống Giang Thu lúc này giống như một con thú điên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK