Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếp tục như thế, nếu mấy người Thiên Tôn và Đại Tôn không thể thắng thì tình cảnh của bọn họ sẽ trở nên cực kỳ gay go!

Lúc này, Diệp Huyên bên dưới đột nhiên biến thành một tia kiếm quang phóng lên trời!

Thần Pháp Sư kia thôi suy nghĩ, ông ta cúi đầu nhìn về phía Diệp Huyên, nơi kiếm quang đi qua, không gian đều bị chém rách!

Thần Pháp Sư hai tay bấm quyết, một giây sau, không gian trước mặt ông ta bắt đầu rung động kịch liệt, khi Diệp Huyên xông tới trước mặt ông ta, ông ta đột nhiên nhìn về phía hắn: “Cấm không chi thuật: Định!”

Dứt lời, không gian trong phạm vi vạn trượng xung quanh hai người đột nhiên rung lên, sau đó nhanh chóng thu lại, Diệp Huyên bị vây tại chỗ!

Thần Pháp Sư lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Ngươi còn non lắm…”

Lúc này, không gian kia đột nhiên bình thường trở lại, thanh kiếm của Diệp Huyên tiến quân thần tốc, nhắm thẳng vào giữa lông mày của Thần Pháp Sư!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Thần Pháp Sư kia lập tức thay đổi, ông ta không ngờ Diệp Huyên có thể dễ dàng phá đi cấm thuật này của mình như thế! Đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng trong mắt ông ta!

Nhưng lúc này, ông ta đã không kịp suy nghĩ nhiều như thế nữa, ông ta giơ hai tay về phía trước, một tấm chắn hư ảo xuất hiện trước mặt ông ta.

Thanh kiếm của Diệp Huyên đã tới!

Ầm ầm!

Tấm chắn hư ảo kia rung lên dữ dội, sau đó nứt ra!

Diệp Huyên xoay kiếm một vòng.

Ầm!

Tấm chắn kia ầm ầm vỡ nát, thanh kiếm tiến quân thần tốc, nhưng lúc này, Thần Pháp Sư kia đã lùi xa trăm trượng! Cùng lúc đó, những mũi tên lửa đột nhiên bay nhanh về phía Diệp Huyên tựa như mưa!

Diệp Huyên ở phía xa giận dữ gào lên, một giây sau, hắn nhanh chóng vung kiếm về phía trước, vô số kiếm quang nhanh chóng bắn ra từ trong thanh kiếm Ma Kha.

Ầm ầm!

Chẳng mấy chốc, những tiếng nổ lớn không ngừng vang vọng.

Phía xa, Thần Pháp Sư kia đột nhiên tạo ra một thủ ấn kỳ lạ, chỉ chốc lát, xung quanh ông ta xuất hiện hơn chục nghìn mũi tên lửa!

Thần Pháp Sư nhìn Diệp Huyên trong biển lửa ở phía xa, nhanh chóng chỉ hai tay về phía trước: “Vạn Hỏa Phần Thiên!”

Dứt lời, những mũi tên lửa kia xuyên qua không gian, bắn nhanh về phía Diệp Huyên.

Trong biển lửa, Diệp Huyên đột nhiên ngẩng đầu, trong con ngươi của hắn có vô số tia kiếm quang bắn ra, chỉ có điều những tia kiếm quang này mang một màu rất u ám!

Kiếm quang xuất hiện, những mũi tên lửa kia lập tức bị chém vỡ nát hết.

Thần Pháp Sư kia đang muốn ra tay thì Diệp Huyên đột nhiên giậm chân phải một cái.

Vụt!

Một tia kiếm quang xuất hiện!

Thần Pháp Sư kia trợn mắt, một giây sau, từ trên xuống dưới trên cả người ông ta xuất hiện một ánh lửa yếu ớt…

Mà lúc này, Diệp Huyên đã xuất hiện phía sau Thần Pháp Sư.

Diệp Huyên đứng thẳng, trên mũi kiếm Ma Kha trong tay hắn có một giọt máu tươi.

Thần Pháp Sư nhìn về phía trước với vẻ khó tin, hai tay ông ta còn đang bấm quyết, quanh người ông ta còn có một sức mạnh cường đại đang chuyển động!

Tại sao ông ta lại chết?

Đương nhiên ông ta biết rõ!

Vào khoảnh khắc khi nãy, tốc độ của Diệp Huyên thoáng chốc tăng lên ít nhất năm lớn! Mà khi nãy ông ta và Diệp Huyên cách nhau chưa đến mấy chục trượng, khoảng cách như thế, tốc độ gấp năm lần có thể lấy mạng ông ta trong nháy mắt!

Chỉ thiếu một chút thôi!

Chỉ cần Diệp Huyên chậm một chút, cho dù chỉ là một chút, ông ta cũng có thể đỡ được chiêu kiếm chí mạng này!

Đáng tiếc là một chút như thế lại khiến ông ta mất mạng…

Ánh mắt của Thần Pháp Sư dần mất đi tiêu cự.

Mà lúc này, một thanh kiếm đột nhiên đâm vào người ông ta!

Kiếm Trấn Hồn!

Linh hồn của Thần Pháp Sư kia lập tức bị cắn nuốt!

Lúc này, trong đầu Diệp Huyên vang lên giọng nói hơi hưng phấn của Tiểu Hồn: “Tiểu chủ, linh hồn và tinh thần lực của người này cực kỳ mạnh mẽ, nếu hấp thụ thêm hai người nữa, ta chắc chắn có thể mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa ta còn có thể mở khóa chiêu thức mới!”

Trên không trung, Diệp Huyên nắm chặt kiếm trong tay, lúc này hắn vẫn còn chút lý trí, đương nhiên có thể nghe hiểu lời của kiếm Trấn Hồn. Nhưng hắn cảm thấy mình sắp không áp chế được lực lượng Ma Kha và giết chóc chi niệm nữa!

Giết người!

Bây giờ trong đầu hắn đều là suy nghĩ giết người!

Lúc này, kiếm Trấn Hồn trở về trong người Diệp Huyên: “Tiểu chủ, sức mạnh trong kiếm kia không thuộc về người, nhớ kỹ, đừng để bị nó khống chế, nếu không Tiểu chủ sẽ bị nó điều khiển, trở thành nô lệ của kiếm!”

Nô lệ của kiếm?

Diệp Huyên ngây người, sau đó hỏi: “Có ý gì?”

Tiểu Hồn nặng nề nói: “Người có thể điều khiển kiếm, kiếm cũng có thể điều khiển người! Tiểu chủ nhớ kỹ, đừng để bị kiếm điều khiển, nếu không nó sẽ khống chế người ra tay với người thân nhất của mình, dùng cách đó để cắt đứt tất cả vương vấn của người!”

Nói đến đây, nó im lặng một lát rồi tiếp tục: “Nếu Tiểu chủ bị khống chế, rất có thể sẽ tự tay giết muội muội mình!”

“Không!”

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên quát to: “Con mẹ nó, nó dám sao!”

Dứt lời, hắn chợt nắm chặt thanh kiếm Ma Kha này, gào thét như dã thú: “Ngươi biết điều một chút cho ông…”

Kiếm Ma Kha: “…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK