Từ đầu đến cuối, ánh mắt anh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Tần Vạn Hào.
"Tần Vạn Hào, tôi không phải là người kiên nhẫn đâu".
"Tôi cho ông cơ hội cuối cùng, nói hết ra những gì ông biết đi".
"Nếu không hôm nay ông sẽ chết ở đây đấy".
"Tất cả những thành viên nòng cốt của gia tộc ông sẽ không thấy ánh mặt trời ngày mai đâu".
Dù giờ Lý Phong chỉ có một mình, nhưng những gì anh nói ra lại khiến người khác không thể không tin.
Lúc này Tần Vạn Hào mới hiểu.
Ông ta đã hiểu sao trong một thời gian ngắn như thế mà nhà họ Viên lại sụp đổ.
Xử lí toàn bộ tài sản của gia tộc, sợ hãi rời khỏi thủ đô.
Sang phía bên kia đại dương sống những ngày tạm bợ.
Hóa ra đều là do Lý Phong làm.
Tần Vạn Hào rống lên với Lý Phong.
Tuy trong lòng rất sợ nhưng sau lưng ông ta vẫn còn nhà họ Sở ở Kinh Châu.
Đó là chỗ dựa vững chắc nhất của ông ta.
"Lý Phong, tuy là mày cũng có chút thực lực, có thể diễu võ dương oai ở đây".
"Nhưng tao nói cho mày biết, sau lưng tao là nhà họ Sở đấy".
"Một mình mày mà muốn đối đầu với một gia tộc gần nghìn năm á?"
"Trong mắt họ thì mày cũng chỉ là cỏ dại ven đường mà thôi".
"Cho dù bất kì người nào trong nhà họ Sở cũng có thể dẫm nát đầu mày, nghiền mày ra bã".
Lý Phong không nói gì.
Nhưng ánh mắt anh vẫn sáng quắc, nhìn chằm chằm Tần Vạn Hào.
Lúc này, giáo sư Edek nói với Mallory: "Mallory, cậu có nhớ lần trước chúng ta gặp nhau ở Nam Mĩ không?"
"Lúc đó, cậu dẫn theo hơn hai trăm người bao vây chúng tôi ở đầm cá sấu trong rừng mưa nhiệt đới".
"Giờ phút ấy, chúng tôi chẳng còn đường lui nữa”.
"Giống như ông bạn đứng cạnh cậu nói đấy".
"Lúc ấy trước mặt cậu, chúng tôi cũng như cỏ dại ven đường thôi, ai cũng có thể dẫm nát".
"Nhưng bỗng có một đoàn người từ trên trời xuống cứu chúng tôi".
Mallory đương nhiên nhớ rõ chuyện này.
Đối với gã, đoàn người mà lúc đấy gã gặp có thể xem là kẻ địch mạnh nhất, đáng sợ nhất trong đời gã".
Gã cảm nhận được hơi thở còn đáng sợ hơn cả thú hoang trên người bọn họ.
Nếu lúc ấy không nhờ Mallory chạy nhanh.
Thì giờ gã đã bị cá sấu Nam Mĩ nhai nát rồi.
Chương 656: Thể hiện sức mạnh
Cảnh tượng khi đó gã vẫn nhớ rất rõ nhưng lại không dám nghĩ lại, bởi vì đám người đó thật sự rất đáng sợ.
Bọn họ không phải người mà như quan sai đến từ âm phủ.
"Đợi đã!"
Mallory đột nhiên ngẩng đầu.
Gã nhìn chằm chằm Lý Phong.
Bởi vì gã phát hiện đoàn người làm gã sợ đến tận bây giờ.
Khí thế trên người bọn họ giống khí thế trên người Lý Phong.
Nhưng vẫn có điểm khác biệt.
Nếu đám người bọn họ ai ai cũng giống quan sai đến từ âm phủ.
Thì Lý Phong lại giống như diêm vương dưới âm phủ.
Hình như Mallory nghĩ đến cái gì đó?
Mặt mày tái nhợt, gã ngồi thẫn thờ trên đất.
Sau chuyện lần đó, Mallory đã mất thời gian nửa năm để điều tra về đám người từ trên trời rơi xuống đấy.
Sau khi tổn thất mấy chục trinh thám, cuối cùng gã cũng biết đám người đó là thuộc hạ của Chiến thần Hồng Hải.
Chiến thần Hồng Hải đứng trên đỉnh cao thế giới.
Toàn thế giới này có ai dám thách thức anh chứ?
Trước mặt anh, con người cũng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.
Con ngươi Mallory run rẩy, gã nhìn chòng chọc Lý Phong nói: "Mày! Mày là thuộc hạ của Chiến thần Hồng Hải?"
"Tao từng nghe nói, dưới trướng Chiến thần Hồn