Âm thanh như tiếng chuông lớn, chấn động đất trời.
Diệp Huyên vừa dứt lời, một luồng kiếm ý cực mạnh đột nhiên tuôn ra từ trong cơ thể Diệp Huyên. Kiếm ý giống như núi lửa phun trào, xông thẳng lên trời, khiến phía chân trời chấn động.
Đánh!
Chết?
Diệp Huyên hắn cũng sợ chết, càng không muốn chết. Nhưng so với chết thì hắn không muốn bản thân mình hèn nhát hơn!
Một người đàn ông, hắn có thể nghèo, có thể không có thực lực, nhưng tuyệt đối không thể không có tôn nghiêm, không thể không có nhiệt huyết!
Nếu như đối phương là lão quái vật, Diệp Huyên hắn không thể đánh lại thì hắn sẽ không chút do dự mà quay người bỏ chạy.
Nhưng đối phương là một thanh niên trẻ tuổi như hắn!
Hắn không muốn rút lui!
Lúc này mà rút lui thì người đàn ông mặc thanh sam trước mắt này sẽ là tâm ma của Diệp Huyên hắn.
Đánh!
Diệp Huyên hắn sợ người khác từ khi nào vậy?
Cảm nhận được chiến ý của Diệp Huyên, kiếm hồn bỗng nhiên rung lên dữ dội. Cùng lúc đó, một âm thanh vang lên trong đầu Diệp Huyên:"Ta, nguyện đánh một trận cùng tiểu chủ".
Diệp Huyên cười ha ha, hắn ngẩng đầu nhìn người đàn ông mặc thanh sam ở phía chân trời: "Đến đây đi!"
Vừa dứt lời, chân phải của hắn đột nhiên giẫm xuống một phát.
Ầm!
Mặt đất nứt toang, cả người Diệp Huyền hóa thành một luồng kiếm quang phóng thẳng lên trời.
Trên không trung, sau khi người đàn ông mặc thanh sam cảm nhận được kiếm ý của Diệp Huyên thì không chỉ không lùi bước, ngược lại gã còn cất tiếng cười to: "Ha ha... đến đánh một trận sảng khoái nào!"
Nói xong, hai tay hắn ta cầm đao rồi chém từ trên đỉnh đầu xuống.
Vút!
Trời đất dường như bị cú chém này tách đôi, phía chân trời lập tức xuất hiện một khe nứt khổng lồ.
Mà lúc này, kiếm của Diệp Huyên cũng đến.
Thời khắc này, trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ, đó chính là đánh!
Đánh!
Lúc chỉ còn sót lại ý nghĩ này, chính Diệp Huyên cũng không phát hiện ra, lúc hắn rút kiếm quyết định sinh tử mạnh mẽ biết bao nhiêu!
Một chiêu kiếm chém ra tựa như chẻ đôi cả trời xanh!
Trong không trung, một kiếm một đao đối chọi gay go kịch liệt.
Ầm!
Phía chân trời lại rung chuyển lần nữa...
Lúc này, Diệp Huyên đã hạ xuống mặt đất, mặt đất rung lên, trong miệng Diệp Huyên không ngừng phun ra máu tươi.
Mà cách đó không xa, người đàn ông mặc thanh sam cũng nằm trên mặt đất, nhưng xung quanh lại có vô số linh khí tập hợp về phía hắn. Những linh khí này đang điên cuồng chữa trị cho cơ thể hắn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của đám người Chiến Quân nhất thời trở nên khó coi. Bọn họ hấp tấp nhìn về phía Diệp Huyên, lúc này, Diệp Huyên lại đứng dậy rồi.
Trọng thương!
Lần này cơ thể hắn bị thương nặng, ngay cả việc cử động cũng chẳng muốn!
Nhưng hắn biết rõ, đặc thù thể chất của đối phương là hồi phục nhanh hơn mình. Nếu tiếp tục như thế này, hắn chắc chắn sẽ chết!
Vì vậy, hắn nhất định phải tiếp tục chiến đấu!
Hai bên đều không có cơ hội chữa lành vết thương!
Sau khi Diệp Huyên đứng dậy, hắn cầm lấy thanh kiếm rồi đi về phía người đàn ông mặc thanh sam. Hắn bước rất chậm, thế nhưng luồng sát ý trên người lại mạnh mẽ vô cùng.
Còn Thiên Sát và Địa Sát cách đó không xa cũng không động thủ!
Lúc này, đám người Chiến Quân không động thủ thì bọn họ tuyệt đối sẽ không động thủ!
Ma Kha tộc và tinh vực Vị Ương đã giao chiến vô số lần, căn bản đều không sử dụng tới âm mưu quỷ kế gì. Bởi vì hai bên đều kinh thường việc chơi bẩn.
Đặc biệt là Ma Kha tộc, trong gia tộc của bọn họ, nếu hai người đấu tay đôi mà có người khác nhúng tay vào thì đối với người đấu tay đôi mà nói sẽ là một việc vô cùng nhục nhã!
Mà bây giờ, Diệp Huyên và người đàn ông mặc thanh sam đang đấu tay đôi!
Bởi vậy, chỉ cần đám người Chiến Quân không động thủ thì bọn họ tuyệt đối sẽ không động thủ, cho dù Diệp Huyên chém giết người đàn ông mặc thanh sam đó!
Tương tự như vậy, đám người Chiến Quân cũng sẽ không động thủ!
Người có thể chết nhưng không thể mất mặt!
Đúng lúc này, người đàn ông mặc thanh sam gần đó cũng chậm rãi đứng dậy.
Người đàn ông mặc thanh sam đi về phía Diệp Huyên, còn vô số linh khí vẫn không ngừng hội tụ xung quanh gã.
Người đàn ông mặc thanh sam nhìn Diệp Huyên, trong chốc lát cả người gã trực tiếp biến mất, lúc xuất hiện lại đã ở trước mặt Diệp Huyên. Mà ngay lúc này, Diệp Huyên lại không tránh né, mặc cho người đàn ông mặc thanh sam đánh một chưởng vào ngực mình.
Ầm!
Diệp Huyên bay thẳng ra ngoài.