Diệp Huyên nhìn pho tượng: “Đây là?"
Lão Lý cười: “Cổ Thành Thần. Nghe nói ông ấy là cường giả đầu tiên vượt qua Thánh Nhân ở tinh vực Cổ Thần”.
Advertisement
Thần!
Diệp Huyên thì thầm: “Thành Thánh thành Thần này là họ tự phong hay người khác phong?"
Lão Lý cong môi: “Ta cũng không rõ”.
Diệp Huyên gật đầu: “Vậy chúng ta vào thôi”.
Hai người đi đến trước cổng thành, lại thấy một người đàn ông mặc giáp đứng đó.
Lão Lý vội vàng đi đến đưa cho ông ta hai mươi viên Vĩnh Sinh Thánh Tinh.
Người đàn ông gật đầu rồi ra hiệu cho họ vào.
Được lão Lý dẫn vào rồi, Diệp Huyên hỏi: “Đại Linh Thần Cung này chắc giàu lắm nhỉ?"
Lão Lý: “Không phải giàu bình thường đâu”.
Diệp Huyên phì cười rồi nhìn bốn phía. Cổ Thần Thành này thật sự rất sầm uất, cường giả cũng có vô số.
Tuy chưa đến mức Đăng Thiên Cảnh nhiều như chó chạy ngoài đồng, nhưng cũng tuyệt đối không ít.
Tùy tiện lựa một nhóm người, trong đó có ít nhất hai đến ba Đăng Thiên Cảnh.
Hư Vô Cảnh mới gọi là nhiều như lá mùa thu.
Không hổ là tòa thành được mệnh danh trung tâm của vũ trụ hiện hữu.
Có phải hắn cũng nên khiêm tốn một chút không?
Lão Lý bỗng hỏi: “Diệp thiếu định đi nơi nào?"
Diệp Huyên đang định đáp thì nghe có tiếng ẩu đả truyền đến.
Đánh nhau à?
Hắn cau mày: “Ở đây mà cũng cho phép xô xát ư?"
Lão Lý cười: “Bình thường thì không, nhưng cho dù có thì bên trên cũng không quan tâm, điều kiện tiên quyết là không gây ra động tĩnh quá lớn. Hơn nữa khi nhiều người giao đấu đều sẽ đi vào thời gian Duy Độ, không có mấy ai dám làm loạn giữa thành”.
Diệp Huyên gật đầu: “Đi xem xem”.
Hắn nhấc chân đi tới.