Tốc độ của Mạc Tà rất nhanh, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt ông lão áo tím, mặt ông lão áo tím không chút cảm xúc, lúc Mạc Tà đánh một quyền về phía ông ta, thân thể ông ta đột nhiên mờ đi!
Vụt!
Cú đấm này của Mạc Tà đấm vào không khí!
Sắc mặt Mạc Tà hơi thay đổi, nhanh chóng xoay người, mà lúc này, một bàn tay đã đánh tới trước ngực hắn ta.
Bốp!
Mạc Tà bay ngược ra ngoài!
Nhưng gần như cùng một lúc khi Mạc Tà bay ra ngoài, một thanh phi kiếm lặng lẽ xuất hiện sau lưng ông lão áo tím, ông ta xoay người, cơ thể run lên, thanh phi kiếm kia đã xuất hiện sau lưng ông ta!
Ông lão áo tím nhìn Diệp Huyên, giơ tay ra nắm lấy hư không, một sức mạnh cường đại lập tức bao phủ lấy Diệp Huyên.
“Chém!”
Giọng nói của Diệp Huyên đột nhiên vang lên, sau đó, một tia kiếm quang xuất hiện trước mặt hắn!
Nguồn sức mạnh kia của ông lão áo tím lập tức bị chiêu kiếm này của Diệp Huyên chém rách!
Ông ta híp mắt lại, muốn ra tay một lần nữa, nhưng Mạc Tà đột nhiên xuất hiện sau lưng ông ta!
Ông lão áo tím nhíu mày, xoay người đấm ra một quyền!
Mạc Tà cũng đấm ra một quyền!
Cứng đối cứng!
Ầm ầm!
Mạc Tà lập tức bị một quyền của ông lão áo tím đánh bay xa trăm trượng, nhưng lúc này, mấy đạo phi kiếm lại chém lên người ông lão, cơ thể của ông ta lại nhanh chóng mờ đi, những phi kiếm kia như chém lên không khí, hoàn toàn không có tác dụng!
Mà lúc này, ông lão áo tím đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, ông ta đang muốn ta thì Diệp Huyên đột nhiên mở to hai mắt, một vùng kiếm quang xuất hiện.
Ông lão áo tím nhíu mày, giơ tay chắn trước mặt.
Rầm rầm rầm rầm!
Ông lão áo tím liên tục lùi về chừng mười trượng! Sau khi dừng lại, ông ta nhìn lên cánh tay mình, trên cánh tay có đầy vết kiếm!
Ông lão áo tím sa sầm mặt, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên, đang muốn nói chuyện, một tàn ảnh nhanh chóng xuất hiện sau lưng ông ta!
Mạc Tà!
Ông lão áo tím xoay người đánh tới một chưởng.
Ầm ầm!
Không gian lập tức nứt toác, Mạc Tà vừa xông tới trước mặt ông lão áo tím đã bị đánh bay, gần như cùng lúc đó, ông ta lại xoay người đánh thêm một chưởng.
Vụt!
Một vùng kiếm quang lập tức bị ông ta đánh tan!
Ông lão áo tím nhìn Diệp Huyên phía xa, đang muốn ra tay một lần nữa thì lúc này, chân trời phía xa đột nhiên vang lên tiếng nổ vang!
Ông lão áo tím nhìn quay đầu nhìn lại, trong hư không, đám người Ngôn Sinh liên tục bại lui, hơn nữa, bây giờ chỉ còn lại hai Thần Pháp Sư!
Nhìn thấy cảnh này, ông lão áo tím khẽ nhíu mày, ông ta lập tức thu hồi tầm mắt, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, ông ta chậm rãi siết chặt tay phải.
Nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh!
Ông lão áo tím đột nhiên biến mất.
Phía xa, sắc mặt Diệp Huyên hơi thay đổi, hắn đang muốn ra tay thì một bóng trắng đột nhiên xuất hiện trước mặt, một giây sau, ông lão áo tím kia liên tục lùi xa mười mấy trượng!
Bóng trắng này chính là Vị Ương Thiên!
Vị Ương Thiên lạnh lùng nhìn ông lão áo tím: “Sao cứ thích ỷ lớn hiếp nhỏ thế?”
Ông lão áo tím lạnh lùng nhìn Vị Ương Thiên: “Ngươi sẽ phải trả giá thê thảm vì sự chống đối của mình!”
Vị Ương Thiên cười lạnh: “Vậy sao?”
Nói xong, nàng ta quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Đi phá trận kia đi!”
Diệp Huyên gật đầu, đi thẳng về phía bệ đá ở không trung.
Thấy thế, ông lão áo tím nhíu mày: “Ngăn hắn lại!”
Dứt lời, mấy bóng đen đột nhiên xuất hiện ở xung quanh, xông về phía Diệp Huyên!
Diệp Huyên đang muốn xuất kiếm, Mạc Tà đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, Mạc Tà nhìn thoáng qua những bóng đen kia: “Ngươi đi đi, những kẻ này cứ để ta!”
Diệp Huyên gật đầu, giẫm chân phải một cái, biến thành một tia kiếm quang bay về phía chân trời kia.
Mấy bóng đen kia muốn chặn Diệp Huyên lại, nhưng lúc này, Mạc Tà đột nhiên chặn trước mặt bọn họ, hai tay đánh về phía trước.
Ầm ầm!
Không gian trước mặt hắn chấn động như sóng triều, những bóng đen vốn định đuổi theo Diệp Huyên đều bị chặn lại!
Cao thủ dẫn đầu trầm giọng nói: “Giải quyết người này trước!”
Dứt lời, bọn họ lập tức xông về phía Mạc Tà!
Mạc Tà siết chặt tay phải, một giây sau, hắn giẫm chân phải, cũng xông về phía trước!
Lúc này, Diệp Huyên đã đi tới trước bệ đá kia, trên bệ đá có gần trăm Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận đang không ngừng rung lên, rõ ràng là có thứ gì đó đang truyền tống!
Diệp Huyên chém một nhát kiếm về phía trước, một tia kiếm quang bay ra, lúc tia kiếm quang sắp chém lên trên Truyền Tống Trận, một người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện trước kiếm quang, ông ta giơ một ngón tay lên!
Ầm!
Kiếm quang nứt toác!
Đúng lúc này, sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi, vì mấy thanh phia kiếm đã bay đến những Truyền Tống Trận khác.
Ầm ầm ầm!
Một Truyền Tống Trận trên đài truyền tống bắt đầu nứt toác.
Người đàn ông trung niên nhìn về phía Diệp Huyên, ông ta đột nhiên biến mất!
Ầm ầm!
Chỗ người đàn ông trung niên đi qua, không gian không ngừng chấn động, cực kỳ đáng sợ!
Hai tay Diệp Huyên cầm kiếm Ma Kha, lúc này, vô số lực lượng Ma Kha không ngừng tập trung vào người hắn, sau một thoáng yên tĩnh, Diệp Huyên tiến tới một bước, chém kiếm xuống!
Xoẹt!
Thanh kiếm chém qua, không gian vỡ nát!
Ầm ầm!
Chiêu kiếm này của Diệp Huyên lập tức đẩy lui người đàn ông trung niên kia, hắn không đuổi theo ông ta mà chỉ tay sang bên trái, mấy tia kiếm quang chém thẳng lên trên Truyền Tống Trận, chẳng mấy chốc, lại một Truyền Tống Trận trên đài truyền tống bị phá hủy.