Trên lưng Đế Khuyển, Diệp Huyên nắm chặt thanh kiếm bên hông bằng tay phải, thủ thế chờ đợi.
Nhìn thấy Đế Khuyển và Diệp Huyên xông tới, ánh mắt Thánh chủ dần trở nên lạnh lẽo, sau đó, ông ta nâng tay phải lên, không gian trước mặt ông ta bắt đầu trập trùng như sóng gợn, cùng lúc đó, lực lượng không gian mạnh mẽ không ngừng di chuyển về phía Đế Khuyển và Diệp Huyên.
Đế Khuyển và Diệp Huyên ngày càng đến gần.
Diệp Huyên đột nhiên nhảy lên, rút kiếm chém ra!
Đế Khuyển xông lên trước, cú va chạm của nó khiến không gian trước mặt nó và Diệp Huyên trực tiếp vỡ tan, Diệp Huyên thành công đi tới trước mặt Thánh chủ, rút kiếm một cái.
Ong!
Một tiếng kiếm reo rung động chân trời!
Thánh chủ lạnh lùng nhìn Diệp Huyên, ông ta siết chặt tay phải, sau đó đấm ra một quyền, vào khoảnh khắc một quyền của ông ta đánh tới, một tia kiếm quang cũng lặng lẽ xuất hiện!
Tia kiếm quang kia không hề có dấu hiệu báo trước!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Thánh chủ hoàn toàn thay đổi, nắm đấm của ông ta đổi từ công thành thủ, chặn trên đầu mình.
Ầm!
Kiếm quang chém thẳng lên nắm đấm của Thánh chủ, khiến ông ta lùi lại mấy trượng, lúc này, Đế Khuyển tông tới trước mặt Thánh chủ, Thánh chủ giơ hai tay về phía trước chặn lại.
Ầm!
Thánh chủ bị cú va chạm của Đế Khuyển làm bay ra ngoài trăm trượng!
Thánh chủ vừa mới dừng lại, Diệp Huyên đã xuất hiện trước mặt ông ta, sau đó, một tia kiếm quang hung ác chém xuống trước mặt ông ta!
Sắc mặt Thánh chủ chợt trở nên dữ tợn, một giây sau, ông ta siết chặt tay phải, đánh một cái lên trên, cú đấm đánh ra như núi lửa dâng trào, một sức mạnh kinh khủng đánh vỡ kiếm quang của Diệp Huyên, nhưng một tia phi kiếm đã lặng lẽ chém lên đầu Thánh chủ!
Phi kiếm!
Xoẹt!
Tia kiếm quang chém thẳng xuống từ trên đầu Thánh chủ, nhưng thân thể của Thánh chủ cũng không bị chém đôi như bình thường mà lại bị mờ đi, sau đó, ông ta xuất hiện ở chỗ cách đó trăm trượng!
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên cau mày.
Phía xa, Thánh chủ nhìn chằm chằm Diệp Huyên và Đế Khuyển, sắc mặt vô cùng khó coi, ông ta không ngờ mình lại bị Diệp Huyên và con yêu thú kia áp đảo đến mức này!
Đế Khuyển đang muốn tiếp tục ra tay thì lúc này, một cái bóng màu đen đột nhiên xuất hiện từ phía sau nó.
Thánh chủ bỗng xoay người, khi nhìn thấy bóng đen này, sắc mặt ông ta thay đổi, sau đó biến mất không còn tăm hơi!
Chẳng mấy chốc, một cái bóng màu đen xuất hiện trước mặt Diệp Huyên và Đế Khuyển, người đến chính là A Quỷ!
Diệp Huyên đang muốn nói chuyện, A Quỷ đột nhiên cất lời: “Đi về trước”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vị Ương muội ấy…”
A Quỷ hơi sửng sốt, rõ ràng là ngạc nhiên vì xưng hô của Diệp Huyên, nhưng gã cũng không nghĩ nhiều, lập tức nói: “Bọn họ không làm gì được Cung chủ đâu, bây giờ đi theo ta!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đi!”
Diệp Huyên, A Quỷ và Đế Khuyển nhanh chóng xuyên qua đường hầm không gian, trở về Táng Thiên trường thành.
Khi trở về Táng Thiên trường thành, sắc mặt Diệp Huyên thay đổi.
Lúc này, bên ngoài Táng Thiên trường thánh có mấy Truyền Tống Trận khổng lồ, trong mấy cái Truyền Tống Trận Không Gian kia mơ hồ có thể nhìn thấy những thông đạo.
Trên tường thành, Diệp Huyên nhìn về phía A Quỷ: “Tiền bối đi bằng?”
A Quỷ nói với giọng điệu nặng nề: “Truyền tống không gian, đại quân Ma Kha tộc sẽ đưa người tới đây qua thông đạo không gian này!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Bọn họ còn có đại quân ư?”
A Quỷ nhìn Diệp Huyên: “Ma Kha tộc không phải là một tộc, mà là do vô số tộc tạo thành!”
Nói xong, gã ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, ở cuối chân trời xa xa kia thỉnh thoảng truyền đến từng trận rung động.
Diệp Huyên hỏi: “Đang đánh nhau à?”
A Quỷ gật đầu.
Diệp Huyên đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, bên trong Truyền Tống Trận Không Gian lớn nhất ở cách đó không xa xuất hiện một đám người, người dẫn đầu chính là Mạc Tà kia, Diệp Huyên còn nhìn thấy một người quen ở bên cạnh Mạc Tà, là người lúc trước từng giao thủ với hắn!
A Quỷ nhẹ giọng nói: “Bọn họ đến rồi!”
Lúc này, trên Táng Thiên trường thành lần lượt có người xuất hiện.
Diệp Huyên nhìn một vòng, trong đó có rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, cũng có rất nhiều khuôn mặt xa lạ, rõ ràng là Bạch tiên sinh và A Quỷ đã gọi hết thiên tài của Vị Ương ở bên ngoài trở về!
Lúc này, A Quỷ ở bên cạnh Diệp Huyên chợt cất lời: “Tiếp theo là chiến trường của các ngươi”.
Nói xong, gã lặng lẽ lùi về.
Diệp Huyên nhìn xuống dưới, rõ ràng đây là lớn đánh lớn, bé đánh bé, mà hai bên đều không thể thua.
Tiền bối thua, ví dụ như mấy người Vị Ương Thiên mà thua, thì chắc chắn bọn họ sẽ chết. Còn nếu bọn họ thua, tinh vực Vị Ương sẽ không còn tương lai, hơn nữa những thiên tài của Ma Kha tộc sẽ có thể tiến vào tinh vực Vị Ương!
Lúc đó, thế hệ trước bị giữ chân, hoàn toàn không có ai có thể ngăn được bọn họ!
Bên dưới, Mạc Tà dẫn đám người Tả Thanh đi tới, bọn họ nhanh chóng bay lên trên không trung ở đối diện tường thành, đứng đối diện với mấy người Diệp Huyên.
Diệp Huyên phát hiện, ngoài đám người Mạc Tà, hắn còn thấy người mặc áo bào đen giao thủ với mình lúc trước, mà từ sau khi xuất hiện, đối phương vẫn luôn nhìn chằm chằm vào hắn.
Diệp Huyên giơ ngón giữa với người đàn ông áo đen!
Phía xa, người đàn ông áo bào đen lập tức giận tím mặt, chỉ vào Diệp Huyên: “Diệp Huyên, ra đây chịu chết đi!”
Diệp Huyên trên tường thành tung người bay lên, đi tới trước mặt người đàn ông áo bào đen, Diệp Huyên cười nói: “Nói rõ trước, nếu ngươi sợ chết thì đổi người khác đến đi, ta thật sự không muốn đánh nhau với người đánh một hồi đã bỏ chạy!
Người đàn ông áo bào đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi quá ngông cuồng, ngươi…”
Diệp Huyên đột nhiên lắc đầu: “Muốn đánh thì đánh, đừng có nói nhảm nhiều thế!”
Tả Thanh ở một bên chợt cất lời: “Thương Việt huynh, nếu huynh không đánh thì để ta!”
Nói xong, gã bước ra.