Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà lúc này, thanh kiếm đang rơi xuống trong không trung kia chợt dừng lại.



Thấy vậy, Tàn Nữ cũng ngây người. Thanh kiếm này còn chịu nói lý sao?



Mà trong lòng Diệp Huyên lại thở phào một hơi, cô gái váy trắng có thể nghe thấy hắn nói.




Diệp Huyên hít sâu một hơi, sau đó nhìn kiếm Hành Đạo, lại nói: “Có thể không?”



Vũ trụ Tứ Duy ở phía xa.



Trong tinh không, cô gái váy trắng nhìn về hướng Ngũ Duy, đáp: “Có thể. Ngày nào đó nếu ngươi thấy không thích thế giới này nữa, thì nói với ta một tiếng, ta sẽ thay ngươi tiêu diệt nó!”



Nói xong, nàng ấy chợt vung tay.




Ở vũ trụ Ngũ Duy ở phía xa, kiếm Hành Đạo trong tinh không đột nhiên hoá thành một luống kiếm quang đi vào đỉnh đầu Diệp Huyên, cuối cùng quay về đỉnh tháp Giới Ngục.



Lúc này, âm thanh tầng thứ chín đột nhiên vang lên: “Mạnh như vậy… Ai ngăn được chứ!”



Vũ trụ Tứ Duy.



A La Liên ở trước mặt cô gái váy trắng kia cũng sững sờ cả người!



Vừa rồi hắn ta có thể nhìn thấy vũ trụ Ngũ Duy!



Hoặc nên nói là ngay khi cô gái váy trắng xuất kiếm thì hắn ta đã biết, hắn ta không phải đối thủ của cô gái trước mặt này!



Thực lực của cô gái trước mặt e cũng sẽ không kém hơn Đệ Cửu!



Gặp phải kẻ mạnh rồi!



Trong lòng A La Liên có ý rút lui, hắn ta đang định rút thì ngay lúc đó, một luồng kiếm quang đột nhiên loé lên bay về phía cổ họng hắn ta.



Vù!



Đầu A La Liên lập tức bay ra ngoài.



Hai mắt A La Liên trợn tròn, ánh mắt không tin nổi. Hắn ta biết cô gái trước mặt này rất mạnh, nhưng hắn chưa từng nghĩ đến việc ngay cả một kiếm của đối phương mà bản thân cũng không đỡ được!



Sau nỗi kinh sợ chính là hối hận tột cùng.



Bản thân không dễ gì sống sót đến hiện tại, tại sao mình lại phải đến tìm cô gái này? Tại sao chứ?



Không cam tâm!



A La Liên chết không nhắm mắt!



Cô gái váy trắng liếc nhìn đầu của A La Liên, vẻ mặt vô cảm: “Thứ rác rưởi gì vậy! Đúng là yếu như gà vậy!”



Nói rồi nàng ấy vung tay phải, thân thể và đầu của A La Liên lập tức biến mất không còn tăm hơi!



Cô gái váy trắng lạnh lùng liếc nhìn vũ trụ Ngũ Duy: “Tứ Duy này, ta đã nắm giữ rồi! Kể từ hôm nay, vũ trụ Tứ Duy không hoan nghênh vũ trụ Ngũ Duy, đến một người thì ta giết một người, đến hai, ta tiêu diệt cả Ngũ Duy!”



Nói đến đây, dường như nàng nghĩ đến gì đó, vẻ mặt chợt trở nên hung dữ: “Cho dù có đến, cũng không thể có một người có thể đánh được đến hay sao? Các người biết làm kẻ vô địch đau khổ thế nào không?”


m thanh cô gái váy trắng như sấm rền xuyên qua từng tầng tinh không, cuối cùng truyền đến cả vũ trụ Ngũ Duy.
Toàn bộ vũ trụ Ngũ Duy đều rơi vào trầm mặc.



Vũ trụ Tứ Duy!



Lúc này, tất cả mọi người đều trầm mặc.




Vũ trụ Tứ Duy kia có một người đang khinh thường vũ trụ Ngũ Duy, nhưng không ai dám đáp trả!



Ai dám đáp trả chứ?



Cô gái kia suýt chút nữa đã một kiếm huỷ diệt cả vũ trụ Ngũ Duy!



Đương nhiên, càng có nhiều người hiếu kỳ rốt cuộc cô gái váy trắng kia là người nào!



Cô gái chỉ với một kiếm mà suýt chút nữa đã huỷ diệt cả vũ trụ Ngũ Duy, kinh khủng đến nhường nào?




Thư viện Vạn Duy.



Diệp Huyên nhìn mấy người Tàn Nữ, khẽ cười: “Thật ra, con người nàng ấy rất tốt, tính khí cũng tốt, thật đó…”



Ngay lúc đó, tháp Giới Ngục đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nó rung động dữ dội, hơn nữa còn có dấu hiệu muốn động tay…



Thật sự muốn giết chủ nhân mà.







Nghe thấy lời của Diệp Huyên, Diệp Liên cũng lắc đầu.



Đừng nói là tháp Giới Ngục, mà ngay cả nàng cũng không biết nói gì, tính khí cô gái váy trắng kia tốt? Là một người tốt?



Cô gái đó hở tí đã muốn huỷ diệt thế giới, nhìn thế nào cũng không thể xem là tính khí tốt được!



Đương nhiên, đối với Diệp Huyên mà nói, quả thật cô gái váy trắng rất thân thiện.



Thế nhưng, chỉ là đối với một mình hắn thôi!



Ngoại trừ đối với Diệp Huyên, cô gái váy trắng kia chưa từng tốt tính với bất kỳ ai cả.



Ngay lúc này, Tàn Nữ đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi làm như thế nào?”



Diệp Huyên khẽ cười: “Kiếm này có liên quan đến ta, ta chỉ là thương lượng với nó một chút, nó cũng đồng ý nghe theo lời ta”.



Tiện Nữ đánh giá Diệp Huyên, khẽ gật đầu: “Cho dù thế nào thì chúng sinh cũng đều nên cám ơn ngươi!”



Diệp Huyên lắc đầu: “Sẽ không có ai cám ơn ta!”



Tàn Nữ nói: “Ít nhất thì ta nguyện ý!”



Diệp Huyên nhìn Tàn Nữ, có chút bất ngờ: “Tiền bối nguyện ý?”



Tàn Nữ hỏi ngược: “Có vấn đề sao?”



Diệp Huyên nhìn Diệp Liên, Diệp Liên nói: “Chủ của Ngũ Duy - Tàn Nữ!”



Tàn Nữ?



Diệp Huyên nhìn Tàn Nữ, có chút kinh ngạc, cô gái này cũng không tàn mà!

1642473306326.png

Nói rồi hắn như nghĩ đến gì đó, sắc mặt trở nên nghiêm trọng: “Chư vị tiền bối, nếu ta đoán không nhầm, lần này chắc chắn là Phệ Linh tộc tiến đến vũ trụ Tứ Duy kiếm chuyện với cô gái váy trắng rồi, nếu không phải vậy, nàng ấy tuyệt đối sẽ không đột nhiên muốn huỷ diệt vũ trụ Ngũ Duy”.



Tàn Nữ nhẹ giọng nói: “Phệ Linh tộc! Tộc này dã tâm quá lớn, không phải người lương thiện!”



Nữ phu tử cũng khẽ gật đầu: “Bây giờ bên cạnh bọn họ còn có thêm Vô Địch tông, không dễ đối phó nữa rồi”.




Tàn Nữ nhìn nữ phu tử: “Ngươi có tìm được tung tích tiên sinh chưa?”



Nữ phu tử liếc nhìn Diệp Huyên, lắc đầu: “Tạm thời vẫn chưa!”



Nghe vậy, Tàn Nữ trầm mặc.



Lúc này, đột nhiên Diệp Huyên lên tiếng: “Chư vị, với thực lực hiện tại của chúng ta, cũng không hề kém so với Phệ Linh tộc, chi bằng trực tiếp khai quan thư phòng Vạn Duy?”




Nữ phu tử lắc đầu: “Không thể!”



Tàn nữ cũng gật đầu: “Không thể khai quan!”



Diệp Huyên có phần không hiểu: “Tại sao?”



Nữ phu tử nhìn Diệp Huyên: “Bởi vì những người ngấp nghé thư phòng không chỉ có Phệ Linh tộc, mà còn có ba cấm địa kia nữa!”



Hư Vô Duy Độ Thế Giới!



Ngục tối Vô Biên!



Vĩnh Sinh Chi Địa!



Diệp Huyên nhíu mày: “Bọn họ cũng nhòm ngó thư phòng Vạn Duy sao?”



Nữ phu tử gật đầu: “Vẫn luôn chực chờ! Có thể nói, thư phòng Vạn Duy cũng là thứ duy nhất mà ba cấm địa đó có hứng thú, nếu khai quan thư phòng thì đồng nghĩa đẩy bọn họ về bên phía Phệ Linh tộc! Nếu không khai quan, bọn họ sẽ vận toạ sơn quan hổ đấu, để chúng ta và Phệ Linh tộc liều mạng ngươi sống ta chết. Cho nên, tạm thời chúng ta không thể mở”.



Diệp Huyên thấp giọng thở dài, có chút buồn bực.



Bởi vì hắn cũng tò mò bên trong thư phòng kia rốt cuộc là gì, nhưng hắn cũng hiểu, nếu thật sự khai quan, quả thực sẽ khiến thư viện Vạn Duy gặp chuyện!



Trừ khi trong thư phòng đó có gì đó có thể trực tiếp khiến bọn họ vô địch!



Nhưng loại chuyện như vậy, rõ ràng là không thể!



Diệp Huyên nói: “Ta cảm thấy, chúng ta cũng không thể cứ ngồi chờ chết vậy được!”



Mọi người nhìn Diệp Huyên, hắn nhẹ giọng nói: “Cứ mãi bị động như vậy, đối với chúng ta vô cùng bất lợi, vì vậy ta cảm thấy, chúng ta có thể phản kích. Nếu có thể tiêu diệt Phệ Linh tộc đương nhiên là tốt nhất, nếu không thể cũng không sao cả, ít nhất cũng phải đánh để thể hiện khí thế chúng ta, để mọi thế lực của vũ trụ Ngũ Duy này biết chúng ta lớn mạnh, đồng thời cũng phải để cho Phệ Linh tộc hiểu được, chúng ta không dễ ức hiếp”.



Nữ phu tử khẽ cười: “Tán thành!”



Diệp Liên gật đầu: “Tán thành!”



Trương Văn Tú nhìn Diệp Huyên: “Đúng ý ta!”



Diệp Huyên nhìn sang Tàn Nữ.



Tàn Nữ im lặng.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, tim người gắn liền với sinh linh vũ trụ Ngũ Duy, nhưng ngươi nên biết sự uy hiếp của Phệ Linh tộc này, nếu hiện tại không giết chết thì sau này muốn tiêu diệt bọn họ, e rằng sẽ rất khó”.



Tàn Nữ gật đầu: “Có thể!”




Diệp Huyên cười nói: “Cứ vậy đi, chúng ta chiêu cáo thiên hạ, cứ nói ba ngày sau tấn công Phệ Linh tộc!”



Tàn Nữ nhìn Diệp Huyên: “Công khai?”



Diệp Huyên cười nói: “Đương nhiên phải công khai! Vì chúng ta cũng không thể lén lút ngấm ngầm được, nếu đã không thể lén lút vậy tại sao không thẳng thừng quang minh chính đại một chút? Chúng ta là muốn nói cho mọi người trong thiên hạ, chúng ta muốn giết bọn họ!”




Nói rồi hắn nhìn các cô gái: “Có vấn đề gì không?”



Nữ phu tử nói: “Nếu đã muốn xuất sư, đương nhiên phải nổi danh, chúng ta nhất định phải để người thiên hạ biết được chuyện ác và dã tâm này của Phệ Linh tộc, để người thiên hạ biết được sự đáng sợ của bọn họ”.



Trương Văn Tú gật đầu: “Đánh nhau, phải đứng ở đạo lý, phải đứng trên đỉnh cao đạo đức, đánh như vậy trong lòng mới thoải mái”.



Nữ phu tử cười nói: “Lời này có lý, chúng ta muốn vạn vật chúng sinh hiểu được, chúng ta ra tay là vì bản thân, cũng là vì muôn dân thiên hạ này”.



Diệp Huyên nhìn Trương Văn Tú và nữ phu tử, hai người phụ nữ này không hổ là người đọc sách, đánh nhau thôi cũng nói lý như vậy.



Nhưng như vậy cũng không phải không có đạo lý!



Từ xưa đến nay, đánh nhau chính là phải xuất quân có tiếng, hơn nữa phải mang danh chính nghĩa.



Lúc này, nữ phu tử bỗng nhìn Diệp Huyên: “Ngươi có cảm thấy chúng ta đạo đức giả không?”



Trương Văn Tú cũng nhìn Diệp Huyên.







Diệp Huyên sửng sốt, hắn cũng không nghĩ nữ phu tử sẽ đột nhiên hỏi hắn vấn đề này, lập tức vội lắc đầu: “Đương nhiên là không, mọi người còn chu đáo hơn ta nghĩ nhiều!”



Nữ phu tử gật đầu: “Nếu đã như vậy, thì cứ để ta viết một bài hịch thảo phạt. Ba ngày sau, chúng ta đi đến Phệ Linh tộc!”



Diệp Huyên cười nói: “Như vậy rất tốt! Nhưng mà, thực lực thật sự của Phệ Linh tộc này, trước mắt chúng ta vẫn chưa biết được, hơn nữa bên bọn họ lại có thêm thế lực thần bí Vô Địch tông, bởi vậy, lần này đi đến Phệ Linh tộc chúng ta cũng không thể lơ là”.



Nữ phu tử nhẹ giọng nói: “Vô Địch tông…”



Diệp Huyên gật đầu: “Người của ta đã điều tra, A La Liên kia đã không còn là A La Liên của Thái Cổ tộc nữa, ban đầu hắn cùng ta ở trong bí cảnh kia, nghĩ lại thì hắn đã bị đoạt xác rồi, chỉ là không biết tại sao hắn lại qua lại với Phệ Linh tộc kia”.



Nữ phu tử gật đầu: “Ta sẽ cho người đi thám thính tông môn này!”


Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Chư vị, ta và Liên Nhi quay về Phù Văn tông sắp xếp trước một chút, ba ngày sau gặp lại!”
Nữ phu tử nhìn Diệp Huyên: “Ta sợ rằng Phệ Linh tộc sẽ đánh phủ đầu trước!”



Nói rồi, nàng ta điểm một ngón tay, một hòn đá lớn bằng nắm tay chợt xuất hiện trước mặt Diệp Huyên: “Đây là đá Truyền Tống Không Gian, nếu ngươi gặp nguy thì cứ kích hoạt đá này, ta và Văn Tú sẽ nhanh chóng tìm đến”.



Diệp Huyên không từ chối, nhận lấy đá không gian kia, nói: “Ba vị, xin cáo từ!”




Nói xong, hắn dẫn Diệp Liên biến mất nơi chân trời mênh mông.



Tàn Nữ vẫn ở đây, nhìn nữ phu tử: “Ngươi không nói lý với Phệ Linh tộc sao?”



Nữ phu tử cười nói: “Nói lý phải chia theo người, có vài người không thể nói đạo lý được, mà phải dùng nắm đấm”.




Tàn Nữ nhẹ giọng nói: “Nếu tiên sinh vẫn còn đây, cục diện hôm nay chắc chắn sẽ không biến thành như vậy!”



Nữ phu tử trầm mặc.



Lúc này, Trương Văn Tú nhìn nữ phu tử: “Có phải ngươi biết gì không?”



Nữ phu tử lắc đầu: “Với thực lực của tiên sinh, thế gian này không ai có thể giết được hắn, mà hắn biến mất, thì chỉ có một lời giải thích, là tự hắn lựa chọn biến mất. Mà nếu hắn đã làm như vậy nhất định có thâm ý của hắn”.



Trương Văn Tú trầm giọng nói: “Rốt cuộc hắn muốn làm gì?”



Nữ phu tử nhẹ giọng nói: “Có lẽ, hắn muốn cứu thế giới này”.



Nghe vậy, hai cô gái đều nhìn nữ phu tử.



Phệ Linh tộc.



Trong một gian đại điện, Nguyên Thiên tĩnh lặng ngồi đó, lúc này hắn ta đã khôi phục lại thân xác, thế nhưng vẫn còn có hơi yếu.



Rõ ràng, thân xác bị huỷ, dù đã nặn lại rồi nhưng cũng ảnh hưởng rất lớn với hắn ta.



Lúc này sắc mặt Nguyên Thiên u ám như nước, hay tay nắm chặt tay vịn hai bên.



Trước mặt hắn ta không xa là Nguyên Chiến.



Một lát sau, Nguyên Thiên đột nhiên nhẹ giọng nói: “Cô gái kia…”



Nói rồi, hắn ta nhìn Nguyên Chiến: “Nhị thúc có thể đối phó với người xuất kiếm không?”



Nguyên Chiến trầm mặc một lúc, sau đó lắc đầu: “Người này mạnh mẽ thế gian hiếm thấy, thực lực này e rằng còn hơn cả Đệ Cửu kia!”



Nghe vậy, Nguyên Thiên càng siết chặt hai tay hơn.



Sắc mặt Nguyên Chiến cũng không dễ coi.



Bọn họ đều không ngờ được cô gái váy trắng sau lưng Diệp Huyên kia lại mạnh như vậy!



A La Liên kia đi tìm cô gái váy trắng, đến nay
1642473331268.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK