Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tao nghĩ chắc mày biết rõ, mày sẽ có kết cục như thế nào!”



Những lời Lâm Ngụy Chấn nói, mọi người đều nghe rất rõ.



Nhưng người bên trong tòa nhà vẫn không có bất cứ động tĩnh nào.



Thường ngày, hội quán tư nhân Hoa Hồng Đen đông vui nhộn nhịp là thế vậy mà bây giờ giống như một tòa thành ma.



Bên trong yên lặng khiến người ta cảm thấy hoang mang sợ hãi.



Lâm Ngụy Chấn dừng lại một lúc.



“Rất tốt, mày đã muốn chết, thì đừng trách tao không khách khí với mày!”



Vừa dứt lời, Lâm Ngụy Chấn bỗng nhiên sải bước đi.



Hắn ta giống như ngọn gió, phi thẳng vào cửa của hội quán tư nhân Hoa Hồng Đen.



“Vèo!”



Tốc độ của Lâm Ngụy Chấn rất nhanh, nhanh đến mức khiến người ta không kịp nhìn thấy rõ.






Vừa chớp mắt hắn ta đã xông vào trong hội quán.



Tiếp đó, trong bóng tối vọng lại tiếng quát tháo của Lâm Ngụy Chấn.



“Đồ tép riu không biết điều, mau ra đây chịu chết”.



“ “Xem Bát Quái chưởng chiêu thứ mười sáu của tao đây”.



Tiếng quát của Lâm Ngụy Chấn khiến cho kẻ điếc cũng nghe thấy.



Nhưng bên trong vẫn không phát ra bất kỳ âm thanh nào cả, hơn nữa điều khiến cho người ta cảm thấy quỷ dị là.



Sau khi Lâm Ngụy Chấn vừa quát tháo ầm ĩ thì cũng giống như những người xông vào trước đó, đều không thấy có động tĩnh gì nữa.



Cả hội quán tư nhân Hoa Hồng Đen.



Lại trở nên yên ắng.



Yên lặng đến mức những người đứng bên ngoài đều cảm thấy lạnh toát sống lưng.



Dường như có thể nghe thấy tiếng tim mình đập.



“Thịch”.



“Thịch”.



“Thịch”.



Hà Bá Thiên là hội trưởng hội Giao Long hai mươi mấy năm, ông ta nghĩ rằng bản thân đã trải qua đủ loại sóng gió gian khổ.



Nhưng khung cảnh trước mắt, khiến ông ta cảm thấy rất quỷ dị!



Nếu là một tên tôm tép bé nhỏ xông vào mà không có động tĩnh gì thì cũng dễ hiểu.



Nhưng người vừa xông vào là một trong tứ đại cao thủ.



Bình thường nếu một mình đối mặt với hàng trăm người tấn công, hắn ta đều có thể bình tĩnh nhẹ nhàng ứng phó.



Nhưng, hắn ta bây giờ không khác gì người bình thường, xì hơi một cái rồi mất tích luôn, không có động tĩnh gì.



“Mẹ kiếp! Tao mặc kệ!”



“Tất cả chúng mày xông hết lên cho tao!”



Hà Bá Thiên gầm lên giận dữ, ông ta ra lệnh cho hai vị cao thủ khác dẫn theo mấy chục tên đàn em xông vào từ cửa chính.



Có hai cao thủ trấn thủ.



Tiếng hô hào của đám đàn em cũng rất hùng hổ.



Nghênh ngang kiêu ngạo.



Hung ác dữ tợn.



Nhưng!



Nhưng!



Họ cũng giống những người trước đó.



Vừa mới hô hào hùng hổ vậy mà lại không có bất cứ động tĩnh nào nữa rồi!



Chương 549: Ai gọi đồ ăn ngoài



“Chuyện gì thế này?”



“Rốt cuộc là chuyện gì thế này?”



Hà Bá Thiên đứng bên ngoài nổi cơn tam bành, nhưng ông ta không dám xông vào.



Hội quán tư nhân Hoa Hồng Đen này rõ ràng là địa bàn của ông ta, nhưng lúc này, cơ bản là ông ta không dám nhấc chân bước vào.



Cửa của hội quán đã mở rộng.



Nhìn thật giống cái miệng há rộng, đủ để nuốt trọn những người xông vào đó!



Quan trọng là cả ba cao thủ của hội Giao Long đều vào trong rồi, thế nhưng cũng biến mất không dấu vết.



Rốt cuộc có nhân vật thần bí nào đang ẩn nấp bên trong?



Hay là quái vật?



Khi đám đàn em của hội Giao Long đang bị tòa nhà trước m

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK