Khi nghe thấy câu này, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Diệp Huyên cũng ngây người.
Người đến là ai?
Mà ba người Thiên Tôn cũng sững sờ, bởi vì người đến kia cũng không phải chủ nhân Ám Uyên!
Nên biết, chủ nhân Ám Uyên là đàn ông!
Ngay lúc này, con ngươi Thiên Tôn bỗng co lại: “Ngươi… Ngươi là Tư Đồ Thính Vân!”
Tư Đồ Thính Vân!
Nghe thấy lời của Thiên Tôn, sắc mặt nhị thần Âm Dương đều thay đổi!
Tư Đồ Thính Vân!
Cái tên này đối với Ám Uyên mà nói, quả thực là một cơn ác mộng!
Ban đầu chính là người phụ nữ một mình một kiếm chém giết Ám Uyên, gần như là tiêu diệt cả Ám Uyên!
Nếu không phải cô gái đó đột nhiên rời đi, thì Ám Uyên cũng chẳng còn rồi!
Người phụ nữ này đến rồi!
Thiên Tôn hoàn toàn tuyệt vọng!
Cô gái đã biến mất không biết bao nhiêu năm nay, đã quay lại vùng vũ trụ này vì Diệp Huyên!
Lúc này, bà ta chợt phát hiện, suy nghĩ muốn tiêu diệt người đứng sau Diệp Huyên đám người bên mình lúc trước mới ngây thơ đến nhường nào!
Người sau lưng Diệp Huyên này chỉ tùy tiện lồi ra một người thì đều không không phải người mà bọn họ có thể đối phó!
Ở bên kia, các cao thủ thế giới Bà Sa thì vẻ mặt đều cứng đờ.
Cô gái vừa mới xuất hiện này không phải người của Ám Uyên, mà là bên phía Diệp Huyên?
Xong rồi!
Lúc này, các cao thủ thế giới Bà Sa đều vô cùng tuyệt vọng!
Một cô gái áo bào trắng đã khiến mọi người tuyệt vọng!
Bây giờ lại thêm một kiếm tu không hề kém cô gái áo bào trắng kia…
Ánh mắt Tư Đồ Thính Vân bỗng nhìn Diệp Huyên: “Là ngươi!”
Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Cô là Tư Đồ Thính Vân tiền bối sao?”
Tư Đồ Thính Vân cười nói: “Ngươi nên gọi ta là sư tỷ!”
Sư tỷ!
Diệp Huyên: “…”
Tư Đồ Thính Vân đi đến trước mặt Diệp Huyên, nàng ta đánh giá Diệp Huyên, lắc đầu: “Quá yếu!”
Diệp Huyên hổ thẹn!