Cường giả Ngũ Đoạn!
Dù ở Thần Nhân tộc cũng thuộc hàng trung đẳng.
Cộng thêm kiếm Thanh Huyên và kiếm kỹ của hắn, sức chiến đấu chân chính của hắn tương đương với Thất Đoạn.
Advertisement
Nhưng bấy nhiêu vẫn chưa đủ đối với Diệp Huyên!
Sau khi Diệp Huyên đạt tới Ngũ Đoạn, Ngạn Tri không muốn tiếp tục dạy nữa.
Trên một tảng đá lớn nào đó, Ngạn Tri nhìn Diệp Huyên: “Ngươi căn bản sẽ không đầu hàng Thần Nhân tộc!”
Diệp Huyên cười: “Đúng vậy!”
Ngạn Tri im lặng.
Diệp Huyên bảo: “Ngạn Tri cô nương, đừng nói những chuyện không vui này, chúng ta tiếp tục đi!”
Ngạn Tri nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.
Diệp Huyên cười: “Ngạn Tri cô nương không muốn tiếp tục sao?”
Ngạn Tri trầm giọng: “Ta có lựa chọn khác không?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không có!”
Ngạn Tri khẽ thở dài.
Quá xui xẻo!
Nàng ta không ngờ mình lại bị nhân loại bắt!
Chuyện này thực sự quá mất mặt!
Diệp Huyên cười nói: “Ngạn Tri cô nương, ngươi là người thông minh, ta không muốn đối xử với ngươi bằng những cách thức tệ bạc, nên ngươi hiểu ý ta chứ?”
Ngạn Tri gật đầu.
Chống cự?
Không phải nàng ta không nghĩ tới.
Nhưng trong cơ thể có tia kiếm quang kia, nàng ta hoàn toàn không thể chống cự.
Sở dĩ lúc trước nàng ta đồng ý với Diệp Huyên là vì muốn làm hắn yên tâm, sau đó tìm cách loại bỏ tia kiếm quang trong cơ thể.
Nhưng trong khoảng thời gian này, nàng ta phát hiện mình hoàn toàn không thể loại bỏ tia kiếm quang đó.
Giờ phút này nàng ta đã hơi lo lắng.
Mặc dù ở Thần Nhân tộc, thực lực của nàng ta không quá mạnh nhưng lại hiểu rất rõ về những cảnh giới này. Bây giờ nàng ta bắt đầu nghi ngờ, nghi ngờ cô gái váy trắng rất có thể không chỉ là cường giả Cửu Đoạn.