Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Huyên đen mặt lại: “Tiểu Đạo, gần đây cô rất thiếu tiền phải không?”



Tiểu Đạo chớp chớp mắt, sau đó cười nói: “Thật ra, chính là thiếu khí tím. Thứ đồ chơi này có chút tác dụng đối với ta”.



Diệp Huyên bấm tay một chút, bốn trăm sợi khí tím xuất hiện trước mặt Tiểu Đạo: “Còn thừa hai trăm sợi tử khó coi như ta tặng cô. Có điều sau này không thể làm ăn với Tiểu Đạo cô nương nữa. Bởi vì ta cũng chẳng còn bao nhiêu khí tím”.




Tiểu Đạo hơi lưỡng lự, sau đó nhận lấy bốn trăm sợi khí tím.



Diệp Huyên xoay người rời đi, lúc này, Tiểu Đạo đột nhiên nói: “Ta cũng không thể hưởng lợi không của ngươi được. Ta cũng có đồ tặng ngươi”.



Nghe vậy, Diệp Huyên giật giật mí mắt. Lúc này, Tầng chín đột nhiên nói: “Lệ cũ thôi!”








Lúc nghe thấy những lời này của Tiểu Đạo, mặc dù trong lòng Diệp Huyên vô cùng vui mừng, nhưng vẻ mặt lại tỏ ra vô cùng trấn tĩnh bình thản, hắn quay người lại, nghiêm mặt nói: “Tiểu Đạo cô nương, cô thật quá khách sáo rồi!”



Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Trước mặt ta đừng có giở trò ma mãnh”.



Nói đoạn, nàng lấy ra một chiếc hộp vuông đưa cho Diệp Huyên.



Diệp Huyên có chút không hiểu: “Đây là?”



Tiểu Đạo cười nói: “Đây là một món đồ chơi nhỏ”.



Diệp Huyên mở chiếc hộp vuông ra, bên trong chiếc hộp có một người gỗ nhỏ, người gỗ sống động như thật, mà dáng vẻ của người gỗ nhỏ này chính là dáng vẻ của Tiểu Đạo.



Diệp Huyên chớp mắt: “Tiểu Đạo cô nương, cái này là?”



Tiểu Đạo cười nói: “Ta đang nghĩ, với tình bạn giữa chúng ta, tặng mấy thứ thần vật thần khí gì đó, thật sự quá quá thô tục rồi! Cho nên, ta tặng ngươi một món đồ chơi nhỏ do ta điêu khắc, đây là do đích thân ta khắc đó, mặc dù không phải là thần vật thần khí gì, nhưng nó đại diện cho tâm ý của ta!”



“Haha!”



Lúc này, tầng chín đột nhiên cười phá lên.



Mặt Diệp Huyên đen lại, không biết đang nghĩ gì.



Tiểu Đạo chớp chớp mắt: “Ngươi sẽ không ghét bỏ chứ?”



Diệp Huyên lắc đầu mỉm cười, hắn nhận lấy người gỗ nhỏ: “Sao có thể?”



Tiểu Đạo cười híp mắt: “Thích thì tốt! Mau đi đi! Thượng lộ bình an!”



Nói đoạn, ngón tay ngọc ngà của nàng chỉ một cái, một đường Truyền Tống trận xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.



Diệp Huyên do dự một chút rồi nói: “Tiểu Đạo cô nương, cô giúp ta tính thử, ta đi chuyến này, là phúc hay là họa?”



Tiểu Đạo chớp mắt: “Là phúc thì không phải họa, là họa thì không tránh được!”



Diệp Huyên cạn lời, hắn không nói gì nữa, tiến vào trong Truyền Tống trận, chẳng mấy chốc, hắn đã hoàn toàn biến mất.



Sau khi Diệp Huyên biến mất, Tiểu Đạo lắc đầu mỉm cười: “Cái tên giảo hoạt này…”



Chính vào lúc này, một người con gái xuất hiện cách phía bên phải của Tiểu Đạo không xa, người đến chính là cô gái một chân.
Cô gái một chân nhìn Tiểu Đạo, không nói gì.



Tiểu Đạo khẽ mỉm cười nói: “Ta đã để hắn đi rồi! Sau này, hắn cũng sẽ chỉ thỉnh thoảng mới đến một lần, sẽ không thường xuyên đến nữa đâu”.



Cô gái một chân vẫn không lên tiếng, cứ đứng như thế nhìn Tiểu Đạo.




Tiểu Đạo bước đến trước mặt cô gái một chân, cười nói: “Có lẽ là thiện duyên!”



Cô gái một chân lắc đầu: “Bớt đến!”



Dứt lời, nàng ta xoay người biến mất không thấy nữa.



Tiểu Đạo lắc đầu mỉm cười, rồi xoay người rời đi.



Tinh vực Thiên Đạo.




Đây là một vùng Tinh Vực cổ xưa, mà vùng Tinh Vực này, đã từng là nơi ở của Thiên Đạo, Thiên Đạo ở vùng đất này sinh sống nhiều năm, chỉ là cuối cùng không biết vì nguyên nhân gì mà đã biến mất.



Mà sau khi Thiên Đạo biến mất không lâu, kiếp nạn của vũ trụ Ngũ Duy cũng xuất hiện.



Thế là, vô số người cho rằng kiếp nạn của vũ trụ Ngũ Duy là do Thiên Đạo gây nên.



Tinh vực Thiên Đạo có thể nói là một trong vô số Tinh Vực cổ xưa nhất của Chư Thiên Vạn Giới, sau khi Thiên Đạo biến mất, một thế lực mới đã xuất hiện ở nơi này.



Người hộ đạo!



Đối với thế lực này, người ngoài biết về bọn họ cực kì cực kì ít, bởi vì bọn họ không thường xuyên lộ diện.



Có điều, Diệp Huyên hiện giờ, bởi vì mối nhân duyên với Tiểu Đạo, nên đối với người hộ đạo cũng hiểu biết khá nhiều, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn dám đến tinh vực Thiên Đạo này, nếu không có một chút hiểu biết gì về người hộ đạo, hắn sẽ không tùy tiện đến!



Không biết đã qua bao lâu, Diệp Huyên xuất hiện ở trên một ngọn núi lớn, trong khoảnh khắc đáp xuống đó, Diệp Huyên ngây người.



Linh khí của nơi này thực sự quá nồng đậm rồi!



So với độ nồng đậm ở Phù Văn Tông kia chí ít cũng phải gấp mười lần!



Quả là một nơi tốt mà!



Diệp Huyên có chút lấy làm lạ mà cảm thán!



Nơi này, không hổ từng là nơi ở của Thiên Đạo chí cao mà!



Lúc này, tầng chín đột nhiên nói: “Đi về phía bên phải, bên đó có tòa thành”.



Đi bên phải?



Diệp Huyên nhìn về phía bên phải: “Sao tiền bối lại biết bên đó có tòa thành? Tiền bối không phải là người của tinh vực Thiên Đạo đó chứ?



Tầng chín đáp: “Ta cảm nhận được!”



Diệp Huyên mỉm cười rồi ngự kiếm biến mất ở phía chân trời.



Chỉ trong chốc lát, Diệp Huyên đã đến trước một toàn thành cổ, tòa thành được dựng với dựa núi, xung quanh được bao bọc bởi một con sông lớn, có thể nói là có núi, có sông – sơn thủy hữu tình.



Diệp Huyên nhìn về phía trên cổng thành: thành Thiên Đạo!



Diệp Huyên nói: “Tiền bối, người có từng gặp qua Thiên Đạo trong truyền thuyết chưa?”



Tầng chín đáp: “Ngươi cho rằng ta đã gặp qua chưa?”



Diệp Huyên cười nói: “Ta rất hiếu kì về nàng ấy, muốn gặp thử, chỉ là không biết nàng ấy có phải là người có tâm hồn ăn uống hay không!”



Tầng chín thấp giọng thở dài: “Tiểu tử, Thiên Đạo đó tuyệt đối không đơn giản, ngươi tốt nhất đừng đi gây sự chú ý với nàng ta, bằng không, e là ngươi sẽ bị người ta chơi đến sợi lông cũng chẳng còn!”


Diệp Huyên gật đầu: “Ta sẽ không đi tìm nàng ấy đâu!”
Tầng chín lại một lần nữa thở dài: “Nhưng ta cứ có một loại trực giác mách bảo rằng ngươi rất có khả năng sẽ gặp phải nàng ta!”



Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, trực giác của người có chuẩn không?”



Tầng chín đáp: “Căn bản là chưa từng khiến ta thất vọng!”




Diệp Huyên trầm mặc một lát rồi mỉm cười nói: “Gặp thì gặp thôi!”



Nói xong, hắn bước vào trong thành. Bên trong thành, dòng người tấp nập, cũng đều là một vài người tu luyện, mặc dù lớn mạnh, song cũng không phải là thái quá.



Diệp Huyên nói: “Tiền bối, người thấy người hộ đạo này liệu có nhận ra ta không?”








Tầng chín đáp: “Từ nơi này đi Thư viện Vạn Duy, với tình huống bình thường, phải mất mười năm! Mà thế giới này, chỉ có hai tòa Truyền Tống trận, một tòa chính là Truyền Tống trận của người hộ đạo bọn họ tự kiến lập, tòa Truyền Tống trận thứ hai chính là của Tiểu Đạo, vậy nên, dưới tình huống thông thường, bọn họ tuyệt đối sẽ không cho rằng ngươi có thể đến được nơi này”.



Diệp Huyên cười nói: “Như vậy thì tốt!”



Tầng chín nói: “Ngươi muốn làm gì?”



Khóe miệng Diệp Huyền khẽ nhếch lên: “Không có, ta không muốn làm gì cả, haha…”



Nói xong, hắn bước về phía xa xa.



Việc mà hắn muốn làm hiện giờ chính là tìm hiểu tòa thành Thiên Đạo này.



Vì thế, hắn đã dành trọn ba canh giờ, cuối cùng cũng đã có được hiểu biết đại khái về thành Thiên Đạo này!



Trong thành Thiên Đạo này, có ba thế lực lớn, trong đó, thế lực mạnh nhất đương nhiên chính là người hộ đạo, có điều, người hộ đạo này không hề ở trong thành, vậy nên, nói đúng ra, trong thành này cũng chỉ có hai thế lực lớn, lần lượt là Thiên tộc và Đạo tộc.



Điều thú vị là, hai tộc này đều tự xưng là truyền nhân của Thiên Đạo.



Mà ở tinh vực Thiên Đạo này, bọn họ cũng có kẻ địch, đó chính là ngoại vực Thiên Ma!



Lúc bình thường, ba thế lực lớn ít nhiều cũng có tranh đấu, thế nhưng, một khi đối mặt với ngoại vực Thiên Ma này, ba thế lực lớn này liền sẽ vô cùng đoàn kết.



Còn về ngoại vực Thiên Ma này, Diệp Huyên nghe ngóng được cực ít, hắn dự định quay về hỏi Tiểu Đạo, người con gái này nhất định là biết rất nhiều chuyện!



Lúc này, tầng chín đột nhiên nói: “Ngươi muốn trà trộn vào trong đám người hộ đạo này?”



Diệp Huyên chớp mắt: “Tiền bối có cách sao?”



Tầng chín nói: “Không có cách, ta chỉ là muốn để cho ngươi chết tâm, đừng có hy vọng gì nhiều. Người hộ đạo này tuyển nhận cực kì nghiêm ngặt, bọn họ đối với người gia nhập vào trong thế lực của mình, sẽ có ba bài kiểm tra, có thể nói, bài kiểm tra đầu tiên thôi ngươi cũng không thể vượt qua, bởi vì ngươi nhất định sẽ bị bại lộ thân phận, vì thế, đừng có gây sự chú ý nữa! Người hộ đạo không có ngu như ngươi nghĩ đâu!”



Diệp Huyên đột nhiên nói: “Tiền bối, hình như người rất quen thuộc với người hộ đạo?”



Tầng chín đáp: “Hiểu biết chút ít”.



Diệp Huyên hỏi: “Tiền bối, có phải người bước ra từ tinh vực Thiên Đạo này không?”



Tầng chín
1644289318788.png

Chính vào lúc này, ở phía xa đột nhiên vang lên một tiếng động, Diệp Huyên quay đầu lại nhìn, thì chính lúc này, sắc mặt của đám người ở trong thành đồng loạt biến sắc, nhao nhao tháo chạy tứ phía.



Diệp Huyên khẽ chau mày: “Có chuyện gì vậy?”



Chính vào lúc này, bầu trời bên ngoài thành đột nhiên nứt ra một khe hở cực lớn, cùng với việc khe hở này nứt ra, một luồng khí tức tà ác lớn mạnh đột nhiên quét ra.




Diệp Huyên khẽ chau mày: “Đây là cái gì?”



Tầng chín đáp: “ngoại vực Thiên Ma!”



Diệp Huyên nói: “Mạnh không?”



Tầng chín đáp: “Đối với ngươi mà nói, ngoại trừ mấy vị đỉnh cấp kia ra, thì còn lại đều không mạnh! Có điều, ta đề nghị ngươi ở chỗ này bớt dùng đám bảo vật đó lại, quá gây chú ý rồi”.



Diệp Huyên gật đầu: “Đã hiểu!”



Chính vào lúc này, từ trong thành đột nhiên vang lên một tiếng hét: “Tất cả mọi người, chống giặc!”




Giọng nói này vừa thốt ra, vô số cường giả trong thành lần lượt nhảy lên tường thành, Diệp Huyên do dự một chút, sau đó cũng nhảy theo lên tường thành.



Phía trên tường thành, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía không gian bị nứt kia, trong không gian đó đột nhiên xuất hiện vô số bóng đen, trong phút chốc, cả tòa thành bỗng tối sầm lại!



Diệp Huyên khẽ chau mày, đây chính là ngoại vực Thiên Ma?



Diệp Huyên thầm hỏi: “Tiền bối, ngoại vực Thiên Ma này rốt cuộc là cái gì?”



Tầng chín đáp: “Là một vài người sống sốt ở ngoại vực!”



Diệp Huyên khẽ chau mày: “Ngoại vực?”



Tầng chín đáp: “Phải!”



Đúng lúc này, các cường giả trong thành lần lượt phóng lên trời, lao thẳng về phía đám ngoại vực Thiên Ma kia, rất nhanh, đại chiến bắt đầu!



Có rất nhiều ngoại vực Thiên Ma, nhưng, cũng có rất nhiều người, hơn nữa, càng lúc càng có nhiều người trong thành xông lên tường thành nghênh chiến với đám ngoại vực Thiên Ma kia.



Đúng lúc này, một Thiên Ma đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, gã trực tiếp bổ nhào về phía Diệp Huyên. Diệp Huyên đang định ra tay, thì đúng lúc này, một cô gái xuất hiện trước mặt hắn, cô gái cầm kiếm chém tới.



Xoẹt!



Đầu của Thiên Ma trực tiếp bay ra, máu tươi chảy như cột nhà!



Sau khi cô gái giết Thiên Ma kia chỉ với một nhát kiếm, cô quay đầu lại liếc nhìn Diệp Huyên một cái: “Mọi người đều liều chết chiến đấu, tại sao ngươi lại đứng bất động ở chỗ này?”



Diệp Huyên do dự một chút rồi đáp: “Ta… ta sợ!”



Sợ?



Cô gái khẽ chau mày: “Ngươi sợ cái gì?”



Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Ta sợ chết!”



Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Nam nhi tốt, há có thể sợ chết?”



Nói đoạn, nàng ta đặt kiếm vào trong tay Diệp Huyên: “Nào, theo ta cùng chiến đấu!”



Diệp Huyên nhìn thanh kiếm trước mặt, có chút do dự, lúc này, cô gái đột nhiên phẫn nộ nói: “Sao, ngay cả dũng khí cầm kiếm cũng không có?”



Diệp Huyên cạn lời, sao cô gái này cứ tìm đến mình cơ chứ?



Đúng lúc này, lại có một con Thiên Ma khác bổ nhào về phía hắn và cô gái kia, cô gái nhìn Diệp Huyên: “Giết hắn!”



Diệp Huyên: “…”



Con Thiên Ma kia càng lúc càng đến gần, cô gái cũng không có ý định động thủ, cứ như thế nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Cầm kiếm lên! Nam nhi có thể chết, nhưng không được hèn nhát! Đừng có làm đồ bỏ đi! Cầm kiếm lên, giết hắn cho ta!”



Diệp Huyên
1644289330650.png

Chính lúc này, con Thiên Ma kia đã đến ngay phía sau lưng của cô gái.



Cô gái cầm kiếm lên đâm ngược về phía sau một nhát.



Xoẹt!




Một kiếm đâm ra, con Thiên Ma đó còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị bay đầu.



Cô gái quay đầu lại lạnh lùng nhìn Diệp Huyên một cái, rồi xoay người biết mất ở đường chân trời.



Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía đường chân trời, không thể không nói, thực lực của cô gái này rất mạnh, kiếm của đối phương còn chưa hoàn toàn Nhập Phàm, nhưng đã có dấu vết của Nhập Phàm, có thể nói là bán bộ Nhập Phàm!



Vừa rồi hắn không có tiếp kiếm, chính là vì sợ bị lộ tẩy!




Hiện giờ hắn đã là Phàm Kiếm, một khi cầm kiếm, rất khó mà giấu được!



Diệp Huyên thoáng nhìn xung quanh, rồi xoay người rời đi.



Đối với việc đối kháng với Thiên Ma, hắn không hề có hứng thú.



Diệp Huyên đã tìm được một nơi an tĩnh ở trong thành, hắn ngồi xếp bằng xuống, mục đích hắn đến lần này rất đơn giản, chính là nhắm vào người hộ đạo!



Mà hiện giờ phải làm thế nào để nhắm vào người hộ đạo này, là cả một vấn đề!



Đúng vào lúc này, mái nhà phía trên đỉnh đầu hắn đột nhiên nứt ra, một con Thiên Ma đột nhiên lao xuống, ngoại hình của con Thiên Ma này không khác với con người là mấy. Có điều, màu da của con Thiên Ma này lại là màu tím sẫm, hơn nữa, con ngươi cũng không phải là màu đen, mà là màu nâu, ngoài ra, bọn chúng còn có một cặp sừng, toàn thân toát ra một luồng khí tức tà ác khó ngửi!



Thiên Ma đó nhìn chằm chằm Diệp Huyên, giây sau đó, gã trực tiếp xông về phía hắn.



Mặt Diệp Huyên không chút cảm xúc, chính vào lúc hắn định ra tay, một thanh kiếm đột nhiên từ bên ngoài cửa bay đến, ngay sau đó, ấn đường của Thiên Ma kia ngay lập tức bị nhát kiếm này xuyên thủng.



Diệp Huyên quay đầu lại nhìn, lúc nhìn thấy chủ nhân của thanh kiếm vừa rồi, khóe miệng Diệp Huyên khẽ co giật, lại là cô gái đó!



Chính là cô gái đã bắt hắn cầm kiếm ở trên tường thành trước đó.



Mà lúc này bên cạnh cô gái đó còn có một nam một nữ, hai người này cũng dùng kiếm, hơn nữa, trên người đều toát ra kiếm ý vô cùng sắc bén, hiển nhiên, ba người này đều là kiếm tu.



Cô gái cầm đầu cầm kiếm đi tới trước mặt Diệp Huyên, nhìn Diệp Huyên dò xét: “Ngươi trốn ở chỗ này?”



Diệp Huyên do dự một chút rồi gật đầu.



Đối phương đương nhiên không thể cảm nhận được khí tức của hắn, bởi vì hắn đã ẩn giấu hết toàn bộ khí tức của bản thân đi rồi, hơn nữa còn là dùng tháp ngục Giới Ngục để ẩn giấu, có thể nói, người bình thường vốn không thể phát hiện ra được cảnh giới và thực lực thực sự của hắn.



Thấy Diệp Huyên gật đầu, cô gái khẽ nhíu mày: “Ngươi sợ chết như vậy sao?”



Diệp Huyên liếc nhìn cô gái kia một cái, mỉm cười nói: “Vị cô nương này, hình như đây là chuyện riêng của ta.”



Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Ngươi là đang muốn nói ta lo chuyện bao đồng sao?”



Diệp Huyên rất thành thật gật đầu.



Nhìn thấy cảnh này, người đàn ông ở bên cạnh cô gái lập tức phẫn nộ nói: “Ngươi có ý gì?”



Diệp Huyên không để ý người đàn ông kia, mà nhìn về phía cô gái: “Cô nương, xưng hô thế nào?”
Cô gái đáp: “Thiên Hàm!”



Diệp Huyên cười nói: “Thiên cô nương, ta còn có việc, ta xin cáo từ trước!”



Nói xong, hắn xoay người bỏ đi.




Lúc này, Thiên Hàm đột nhiên ngăn Diệp Huyên lại, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Ta không muốn lo chuyện bao đồng, chỉ là hoàn cảnh của ngươi gần giống với những gì ta đã trải qua, cho nên ta mới nói nhiều mấy câu! Người, không thể bị nỗi sợ hãi bản thân đánh bại, hiểu không?”



Diệp Huyên gật đầu: “Đa tạ cô nương đã chỉ bảo!”



Thiên Hàm lắc đầu: “Ta biết ngươi không nghe lọt, thôi vậy, tùy ngươi vậy!”



Dứt lời, nàng ta xoay người rời đi.




Lúc bước ra tới cửa, nàng ta đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Diệp Huyên: “Thiên Ma đã bị đánh lui, bọn ta muốn phản công, có muốn cùng bọn ta đến chiến trường ngoại vực không?”



Chiến trường ngoại vực!



Diệp Huyên đang định từ chối, lúc này, tầng chín đột nhiên nói: “Đi! Người hộ đạo đang trấn thủ ở nơi đó, ngươi đến nơi đó, có thể gặp được người hộ đạo!”



Nghe vậy, Diệp Huyên lập tức gật đầu: “Đi!”



Người đàn ông ở bên cạnh Thiên Hàm đột nhiên nói: “Thiên Hàm, dẫn hắn ta đi cùng, rõ ràng là...”



Thiên Hàm lắc đầu: “Không sao, Thiên Ma đã bị đánh lui, dẫn hắn theo rèn luyện một chút, sẽ không có chuyện gì đâu!”



Nói xong, nàng ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Đi theo bọn ta!”



Diệp Huyên gật đầu, rồi nhanh chóng đi theo.



Sau khi đi ra ngoài, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trên bầu trời có một đường nứt đen kịt, Thiên Hàm nói: “Đi!”



Nói xong, nàng ta cùng người đàn ông và cô gái bên cạnh ngự kiếm bay lên, Diệp Huyên không có ngự kiếm mà là ngự không bay lên, chính là một thuật phi hành đơn giản.



Diệp Huyên phát hiện, xung quanh có vô số người cũng đang bay về phía khe nứt không gian kia.



Phản công!



Chẳng mấy chốc, bốn người bọn họ đã tiến vào khe nứt không gian đó.



Trong lối đi không gian, Thiên Hàm ở bên cạnh Diệp Huyên đột nhiên nói: “Ngươi tên là gì?”



Diệp Huyên nhìn về phía Thiên Hàm, cười nói: “Huyền Diệp!”



“Huyền Diệp?”



Thiên Hàm liếc mắt nhìn Diệp Huyên: “Trên người ngươi không có linh khí dao động, ngươi là đang che giấu linh khí của bản thân, hay bản thân ngươi chỉ là một thể tu?”



Diệp Huyên liền gật đầu: “Ta là thể tu!”



Thể tu!



Nghe được lời này của Diệp
1644289345731.png

Người đàn ông lạnh giọng nói: “Chỉ có loại thường dân mới chọn con đường này, người thật sự có thiên phú, có năng lực, ai lại đi làm thể tu chứ?”



Diệp Huyên khẽ chau mày, thể tu ở nơi này lại có đãi ngộ kém như sao?








Lúc này, Thiên Hàm đột nhiên nói: “Lý Kỳ, cũng không thể nói như vậy, thể tu lớn mạnh chân chính cũng rất mạnh, nghe nói ở thời cổ đại, có cường giả đã tu luyện thân xác của mình đến cảnh giới Kim Thể Bất Diệt, loại cường giả này, thân thể của bọn họ có thể rung chuyển đất trời, vạn cổ bất diệt!”



Người đàn ông tên Lý Kỳ lắc đầu: “Thiên Hàm, loại cường giả đó chỉ có trong truyền thuyết mà thôi, cô cũng không phải không biết, ở chỗ chúng ta, thân xác lớn mạnh cũng chỉ có thể chịu được thêm vài trận đánh mà thôi, chẳng có tác dụng gì!”



Nói đoạn, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Huyền Diệp, ngươi tu luyện thân xác, có phải là bởi vì thiên phú không tốt, hay là bởi vì nhà ngươi quá nghèo, không tu luyện được bí thuật thần thông?”




Diệp Huyên gật đầu: “Ta rất nghèo, thiên phú cũng không giỏi, cho nên, chỉ có thể lựa chọn tu luyện thân xác.”



Lý Kỳ cười nói: “Thiên Hàm, cô xem, ta nói đâu có sai!”



Thiên Hàm bước đến trước mặt Diệp Huyên: “Tu luyện thân xác cũng không có gì là không tốt, ngươi nỗ lực một chút, đến lúc đó ta sẽ tặng ngươi một môn tâm pháp tu luyện, ngươi có thể luyện khí.”



Diệp Huyên do dự một chút rồi nói: “Thể tu thực sự rất yếu sao?”



Thiên Hàm khẽ gật đầu: “Sức mạnh bình thường ở trước bí thuật thần thông, quả thực có chút tạm chấp nhận! Có điều, điều này cũng không có nghĩa cứ là thể tu thì thực sự rất yếu, tóm lại, ngươi chăm chỉ tu luyện là được rồi!”



Diệp Huyên gật đầu.



Một bên, Lý Kỳ kia cười nói: “Tu luyện thân xác thật không có tiền đồ.”



Nói đoạn, hắn nhìn về phía người con gái bên cạnh: “Thiên Nhạn, cô thấy sao?”



Người phụ nữ tên Thiên Nhạn nhạt giọng nói: “Lý Kỳ, ngươi nói nhiều như vậy làm gì? Hắn ta đi theo chúng ta, cũng đâu cần ngươi phải bảo vệ!”



Lý Kỳ hừ lạnh một tiếng: “Chiến trường ngoại vực đó không đơn giản, lại có thêm một tên vô dụng, đến lúc đó đừng có liên lụy đến chúng ta!”



Nghe vậy, Thiên Hàm khẽ nhíu mày: “Lý Kỳ, sao bụng dạ ngươi lại hẹp hòi như vậy chứ?”



Lý Kỳ trầm giọng nói: “Thiên Hàm, cô cái gì cũng tốt, chỉ là thích lo chuyện bao đồng.”



Thiên Hàm đang định nói, thì đúng lúc này, trước mặt ba người, một đường ánh sáng màu trắng xuất hiện ở phía trước không gian thông đạo, ngay sau đó, ba người cùng xuất hiện trên một chiến trường.



Diệp Huyên quay đầu lại nhìn xung quanh, bốn bề đều là Thiên Ma và cường giả loài người, tiếng chém giết không ngừng vang lên, chấn động trời cao.



Đúng lúc này, một Thiên Ma đột nhiên từ trên trời lao xuống, bổ nhào về phía bốn người Diệp Huyên, Thiên Hàm đứng đầu giơ tay vung kiếm chém một nhát.



Xoẹt!



Một tiếng kiếm vang lên, một đạo kiếm quang sáng như tuyết xẹt qua không trung, trực tiếp chém giết Thiên Ma kia.



Thiên Hàm nhìn về phía ba người Diệp Huyên: “Các ngươi cẩn thận một chút!”



Nói xong, nàng ta xoay người xông ra.
Bên cạnh Diệp Huyên, Lý Kỳ kia liếc mắt nhìn Diệp Huyên, cười hehe một tiếng: “Ngươi tự mình cẩn thận chút!”



Dứt lời, hắn xoay người biến mất ở cách đó không xa.



Bên cạnh Diệp Huyên, Thiên Nhạn kia liếc nhìn Diệp Huyên một cái: “Ngươi đang giả vờ!”




Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Giả vờ gì chứ?”



Thiên Nhạn cười khẩy: “Nhìn thấy xung quanh nhiều thi thể và Thiên Ma như vậy, trong mắt ngươi không có lấy nửa tia sợ hãi, thì chỉ có một khả năng, ngươi có thứ để dựa vào, đúng chứ?”



Diệp Huyên cười đáp: “Coi là vậy đi!”



Thiên Nhạn không nói gì nữa, xoay người biến mất ở cách đó không xa.




Diệp Huyên liếc nhìn Thiên Nhạn một cái, tâm tư của nha đầu này thật chu đáo mà!



Diệp Huyên thu lại suy nghĩ, hắn nhìn lướt qua bốn phía, trong lòng nói: “Tiền bối, người hộ đạo kia đang trấn thủ ở chỗ nào?”



Tầng chín nói: “Đạo Sơn, bên kia đều là người hộ đạo, có điều, ngươi không thể đi lối này, nếu ngươi đi lối này, nhất định sẽ bị chặn lại, còn nữa, ở đó có cường giả trấn thủ, ta có thể cảm nhận được, vô cùng nguy hiểm.”



Diệp Huyên gật đầu: “Đã hiểu!”



Đúng lúc này, một Thiên Ma đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, tốc độ của Thiên Ma kia vô cùng nhanh, gã trực tiếp tung một quyền đấm vào lồng ngực của Diệp Huyên.



Bộp!



Diệp Huyên đứng yên tại chỗ bất động, mà Thiên Ma kia ngay lập tức bị đánh lùi ra xa mười trượng, không chỉ có vậy, cánh tay phải của gã cũng bị nứt ra.



Tôn Thiên Ma kia ngây người!



Diệp Huyên nhìn về phía Thiên Ma kia. Thiên Ma nhìn tay của mình, ngay sau đó, gã lại lao ra, tốc độ của gã vô cùng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã lao đến trước mặt Diệp Huyên, sau đó gã giáng một quyền đấm vào đầu Diệp Huyên.



Ầm!



Thiên Ma kia trực tiếp bị lui ra xa mấy chục trượng, lần này, sau khi gã tiếp đất, mặt đất dưới chân trực tiếp nổ tung, mà bản thân gã cũng liền phun ra mấy ngụm máu!



Diệp Huyên nhìn Thiên Ma: “Ngươi đây là muốn làm gì?”



Thiên Ma nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Thể tu!”



Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Ngươi không đánh ta, vậy thì ta đi nhá!”



Nói xong, hắn xoay người bỏ đi.



Đúng lúc này, Thiên Ma kia đột nhiên gầm lên một tiếng, gã nhặt một thanh trường đao trên mặt đất lên rồi bổ mạnh về phía Diệp Huyên.



Diệp Huyên dừng bước, hắn quay người lại, lúc này, thanh đao kia trực tiếp bổ thẳng trên đầu hắn.



Đùng!



Thanh đao kia trực tiếp bị nổ tung, mà cơ thể của Thiên Ma kia trực tiếp bay đi, lần này, sau khi ngã
1644289364857.png

Đùng!



Tôn Thiên Ma kia trực tiếp nổ tung.



Diệp Huyên xoay người rời đi, mà chính vào lúc này, Diệp Huyên đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, trên bầu trời, Thiên Hàm đang bị mấy Thiên Ma vây đánh.




Diệp Huyên không ra tay, bởi vì Thiên Hàm đó chẳng có nguy hiểm gì cả.



Diệp Huyên nhìn về hướng Đạo Sơn, bước chân tăng tốc.



Đúng lúc này, ở phía đường chân trời kia đột nhiên vang lên một tiếng nổ vang trời, ngay sau đó, một luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên từ trên trời giáng xuống.








Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn, tại nơi phía chân trời đột nhiên xuất hiện một xoáy đen.



Với sự xuất hiện của xoáy đen này, ánh mắt của vô số người ở xung quanh đều chuyển dời qua đây.



Diệp Huyên nhíu mày: “Tiền bối, đó là cái gì?”



Tầng chín nói: “Có lẽ là có Thiên Ma hùng mạnh đến đây!”



Hùng mạnh!



Diệp Huyên nhìn vòng xoáy kia, đúng lúc này, bên trong vòng xoáy kia hiện lên một bóng đen, cùng với sự xuất hiện của bóng đen đó, một áp lực vô hình đột nhiên chấn động ra từ phía chân trời!



Không gian bốn phía lập tức xao động!



Diệp Huyên nhíu mày: “Có chút mạnh!”



Tầng chín nói: “Không phải chỉ có chút.”



Diệp Huyên khẽ gật đầu, hắn nhìn về phía bóng đen kia, bên trong bóng đen là một người đàn ông, sau lưng người đàn ông có một đôi cánh, trên đầu có một chiếc sừng.



Tầng chín nói: “Đây là Đại Thiên Ma! Thực lực rất mạnh”.



Diệp Huyên hỏi: “Đại Thiên Ma?”



Tầng chín nói: “Giữa các Thiên Ma cũng phân cấp bậc, gồm: Tiểu Thiên Ma, Đại Thiên Ma, Thánh Ma, Cổ Ma. Cổ Ma gần như chưa từng có ai nhìn thấy, chỉ thuộc về truyền thuyết, Thánh Ma cũng ít gặp trong số Thiên Ma, hiện nay trong tộc Thiên Ma có lẽ cũng chỉ có hai ba Thánh Ma. Cho nên, một vị Đại Thiên Ma xem như là có tầm ảnh hưởng trong tộc Thiên Ma rồi. Xem ra, chuyện lần này không nhỏ!”



Diệp Huyên đang muốn nói, đúng lúc này, phía chân trời rung lên kịch liệt, ngay sau đó, từng bóng mờ bỗng nhiên bay ra từ trong xoáy đen kia.



Không trung, Đại Thiên Ma kia nhìn xuống phía dưới, cười nói: “Lâm Đạo, còn không ra sao?”



Bên trong ngọn núi xa xôi, một tia ánh sáng xanh đột nhiên phóng lên cao, ánh sáng xanh này dừng ngay trước mặt Đại Thiên Ma kia, ánh sáng xanh tan đi, một người đàn ông trung niên hiện ra trước mặt Đại Thiên Ma.



Lâm Đạo!



Một đạo sứ của người hộ đạo!



Đạo sứ!



Ánh mắt Diệp Huyên dừng trên người đạo sứ kia: “Tiền bối, đây hẳn là người hộ đạo, phải không?”


Tầng chín nói: “Có lẽ vậy!”
Không trung, Lâm Đạo nhìn Đại Thiên Ma kia, cười nói: “Phù Gian, thế nào, các ngươi cuối cùng cũng không nhịn nổi sao?”



Đại Thiên Ma tên Phù Gian cười nói: “Có hơi không nhịn nổi rồi! Hôm nay thu chút tiền lãi trước đã!”



Nói xong, hắn ta đột nhiên vung tay phải lên.




Ầm!



Trời đất bỗng rung chuyển dữ dội, phía sau Phù Gian hiện ra ba xoáy đen, với sự xuất hiện của ba vòng xoáy đen này. Lâm Đạo nhất thời nheo mắt lại, sâu trong đôi mắt hắn ta hiện lên một tia ngưng trọng.



Lúc này, bên trong ba xoáy đen kia chợt loé ra mấy trăm tàn ảnh!



Hơi thở của mấy trăm tàn ảnh này cực kỳ mạnh, không phải Thiên Ma bình thường!




Các cao thủ loài người nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức thay đổi.



Không trung, Lâm Đạo trầm giọng nói: “Quân đoàn Thiên Ma!”



Nói xong, hắn ta đột nhiên quay đầu về phía Đạo Sơn: “Bảo bọn họ lập tức phái đạo quân đến!”



Đúng lúc này, một ông lão xuất hiện trước mặt Lâm Đạo, ông lão kia trầm giọng nói: “Chiến trường nơi đây đã bị phong tỏa, Truyền Ưng tức của chúng ta không thể truyền ra ngoài!”



Nghe vậy, Lâm Đạo hơi híp mắt lại, hắn ta nhìn về phía Phù Gian kia: “Xem ra tộc Thiên Ma các ngươi đã hạ quyết tâm rồi!”



Phù Gian cười nói: “Lâm Đạo, đã chơi cùng các ngươi nhiều năm như vậy, cũng nên chấm dứt trò chơi nhàm chán này! Giết!”



Vừa dứt lời, quân đoàn Thiên Ma phía sau hắn ta bay thẳng xuống chỗ loài người.



Lâm Đạo trầm giọng nói: “Ra tay!”



Phía dưới, vô số cao thủ loài người phóng lên cao, xông về phía quân đoàn Thiên Ma kia!



Nhưng mà, những người cao thủ này căn bản không phải là đối thủ của quân đoàn Thiên Ma.



Phía dưới, Diệp Huyên đang chuẩn bị rời đi, đúng lúc này, Thiên Hàm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, cùng lúc đó, Lý Kỳ và Thiên Nhạn cũng cùng xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.



Thiên Hàm nhìn Diệp Huyên: “Đừng chạy lung tung, quân đoàn Thiên Ma đã bắt đầu hành động, ngươi phải đi theo bên cạnh bọn ta, biết không?”



Diệp Huyên hơi do dự, đang định nói, đúng lúc này, một Thiên Ma lớn mạnh đột nhiên xuất hiện trước mặt bốn người, sắc mặt Thiên Hàm hơi thay đổi, xoay người chém một kiếm.



Thiên Ma kia không trốn tránh, mà đánh thẳng một quyền ra!



Ầm!



Thiên Hàm bị lùi về sau cả trăm trượng trong nháy mắt.



Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Lý Kỳ và Thiên Nhạn đều thay đổi.



Mạnh như vậy?



Thiên Ma kia không nói bất kỳ lời nào, bay thẳng đến chỗ Thiên Hàm, xa xa, Thiên Hàm hơi nheo mắt, nàng ta cầm kiếm bước một bước nhỏ lên trước, ngay
1644289380888.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK