Nói xong, nàng ta quay người rời đi.
Advertisement
Xứng với cái giá một trăm triệu Trụ Mạch!
Đám người có mặt trong điện lập tức sôi trào!
Rõ ràng giá trị của cuốn “Thần Đạo pháp điển” này còn vượt xa tưởng tượng của bọn họ!
Advertisement
Sắc mặt Ngôn Biên Nguyệt vẫn khó coi như cũ, lúc này y bỗng thấy hối hận. Nếu thật sự giành được món đồ đó, có lẽ sẽ giúp Ngôn gia nâng cao không ít.
Đáng tiếc nó thật sự quá đắt đỏ!
Ngôn gia có thể bỏ ra năm nghìn vạn, nhưng sẽ ảnh hưởng lớn đến tài sản, thậm chí còn động đến nền tảng gia tộc.
Ngôn Biên Nguyệt chỉ đành thở dài, nhưng sau đó xoay người rời đi, có điều lúc rời đi, y lạnh lùng liếc nhìn Tiên Cổ Yêu và Diệp Huyên cách mình khá xa.
Ở nơi xa, Tiên Cổ Yêu đột nhiên nói: “Ngày kia là lễ thành hôn của đệ đệ ta, ngươi có muốn tới không?”
Diệp Huyên sửng sốt: “Thành thân?”
Tiên Cổ Yêu gật đầu: “Với tam tiểu thư của Huyền giới!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ giây lát, sau đó cười đáp: “Được!”
Tiên Cổ Yêu khẽ gật đầu: “Ngày kia gặp!”
Nói rồi, nàng ấy đứng dậy rời đi.
Trong điện, Diệp Huyên ngồi im một lát, sau đó đứng dậy rời đi. Hắn vốn định đi tìm Nam Khánh, nhưng bỗng nhận ra chẳng biết Nam Khánh đã rời đi từ bao giờ. Không còn cách nào khác, hắn chỉ đành đến tìm một quản sự của Tiên Bảo Các – chính là cô gái thanh tú tiếp đãi khách khứa ở bên ngoài.
Diệp Huyên nhìn cô gái thanh tú trước mặt, mỉm cười: “Nhờ cô thông báo với hội trưởng Nam Khánh, nói là ta có việc muốn tìm”.
Cô gái thanh tú thoáng do dự, sau đó nói: “Xin chờ một lát!”
Dứt lời, nàng ta quay lưng rời đi.
Trong một căn phòng nào đó, Nam Khánh đang ngồi trò chuyện cùng Ngôn Biên Nguyệt.
Thấy cô gái thanh tú bước tới, Nam Khánh bỗng hỏi: “Có việc gì?”
Cô gái Thanh Tú khẽ gật đầu: “Vừa nãy Diệp công tử cầu kiến!”
Diệp công tử!
Nam Khánh hơi ngẩn người: “Diệp công tử nào?”
Cô gái thanh tú vội vàng đáp: “Chính là Diệp công tử đi cùng Tiên Cổ Yêu!”
Nghe thấy vậy, Ngôn Biên Nguyệt bỗng nheo mắt.
Nam Khánh thoáng do dự giây lát, sau đó hỏi: “Tiên Cổ Yêu cô nương cũng ở đó à?”