Mà lúc này, tiếng bước chân phía sau hắn ngày càng đến gần.
Diệp Huyên xoay người, hắn lấy đá Nguyệt Quang ra, chẳng mấy chốc, ánh sáng đã lan tỏa bốn phía, mà lúc này trước mặt hắn không xa có một cô gái đang đứng, cô gái vóc người cao gầy, mặc một bộ váy màu đen ôm sát tôn dáng, mái tóc được nàng ta tùy ý xõa ở đầu vai, trông hơi rối nhưng không hề ảnh hưởng đến dung nhan tuyệt thế của nàng!
Đẹp!
Cô gái trước mắt này là người phụ nữ có vóc dáng và dung nhan đẹp nhất hắn từng gặp từ trước đến giờ!
Vẻ đẹp của nàng ta tự như tác phẩm kiệt xuất nhất của trời xanh, không ai có thể bắt bẻ được.
Mà ở đuôi mắt nàng còn có một nốt ruồi nhỏ, trông càng thêm chút tà mị.
Ác ma!
Cảm giác đầu tiên của Diệp Huyên chính là chắc chắn đối phương không phải thần linh, mà hẳn là ác ma từ thời cổ đại!
Cô gái quan sát Diệp Huyên rồi cười hỏi: "Nhân loại?"
Diệp Huyên gật đầu: "Là nhân loại! Tiền bối là ác ma?"
Cô gái gật đầu: "Đúng thế".
Diệp Huyên hỏi: "Xưng hô như thế nào?"
"Nhạn!"
Diệp Huyên ngây người: "Một chữ?"
"Ác Ma Nhạn!"
Ác Ma Nhạn!
Diệp Huyên do dự một lát rồi nói: "Vậy chúng ta là người một phe rồi!"
"Một phe?"
Diệp Huyên gật đầu, sau đó nói: "Tiền bối, thật ra ta đã từng nhận truyền thừa của lão tổ ác ma các người!"
"Truyền thừa của lão tổ ác ma?"
Diệp Huyên gật đầu rồi nghiêm túc nói: "Ta đã từng gặp lão tổ của các người, người ta vừa gặp đã thấy ta có thiên phú dị bẩm, là yêu nghiệt tuyệt thế trăm vạn năm khó gặp, vì thế cứ nhất quyết đòi thu nhận ta làm đồ đệ! Nói thật, ban đầu ta đã từ chối rồi, nhưng người cứ chấp nhất thu ta làm đệ tử cho bằng được, ta mà không đồng ý thì người không cho ta đi, bất đắc dĩ ta cũng chỉ có thể đành lòng đáp ứng!"
Nói xong, hắn nhìn cô gái nọ: "Vì thế, nói đúng ra thì chúng ta cùng một phe đấy".
Cô gái nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.
Diệp Huyên lại hỏi: "Tiền bối không tin ta sao?"
Cô gái gật đầu: "Không tin!"
Thẳng thắn ghê!
Diệp Huyên cười nói: "Ta biết tiền bối sẽ không tin! Nhưng ta có chứng cứ!"
Nói xong, hắn liền triệu hồi cánh ác ma xuất hiện sau lưng mình, lúc cánh ác ma xuất hiện, Ác Ma Nhạn liếc nhìn vào nó một cái, rồi không nói gì cả.
Diệp Huyên nhìn Ác Ma Nhạn, cười nói: "Bây giờ tiền bối tin rồi chứ?"
Ác Ma Nhạn nhìn về phía Diệp Huyên: "Ngươi là truyền nhân của lão tổ ác ma?"
Diệp Huyên gật đầu: "Đúng thế! Thật trăm phần trăm!"
Ác Ma Nhạn đột nhiên xòe tay ra, đôi cánh sau lưng Diệp Huyên rung lên, một khắc sau, cánh ác ma bỗng tách ra khỏi người Diệp Huyên rồi vững vàng bay đến trên tay Ác Ma Nhạn, cuối cùng còn rung lên dữ dội.
Diệp Huyên nhìn Ác Ma Nhạn với vẻ mặt vô cùng kinh ngạc: "Cái này..."
Ác Ma Nhạn nhìn về phía Diệp Huyên: "Ta vẫn không tin!"
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Ta có thể thề, ta quả thật là truyền nhân của..."
Ác Ma Nhạn đột nhiên nói: "Ta chính là lão tổ ác ma".
Diệp Huyên: "..."
Ác Ma Nhạn nhẹ nhàng vỗ vỗ lên vai Diệp Huyên: "Ngươi thề đi, ta nghe đây! Nếu ngươi không thề thì ta đây khinh thường ngươi!"
Diệp Huyên: "..."
...
Tác giả có lời muốn nói: Ngày mai lên bàn rượu, rước vợ về. Gần đây bận thật sự, nếu có chỗ nào làm chưa tốt, mọi người thứ lỗi cho nhé!
Lão tổ ác ma!
Phải nói rằng lúc này Diệp Huyên hơi xấu hổ, hắn không ngờ người phụ nữ trước mặt này chính là lão tổ ác ma trong truyền thuyết.
Có trùng hợp quá không?
Hắn vừa vào một cái giếng cạn đã quen được lão tổ ác ma trong truyền thuyết?
Lúc này, lão tổ ác ma chợt lên tiếng: “Sao không thề nữa?”
Diệp Huyên cười ngượng ngùng: “Tiền bối thực sự là lão tổ ác ma?”
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên: “Không tin?”
Diệp Huyên vội vàng đáp: “Tin, đương nhiên tin. Chỉ là tiền bối, sao người lại ở đây?”
Ác Ma Nhạn hờ hững trả lời: “Ngủ!”
Ngủ!
Diệp Huyên chớp mắt: “Tiền bối ngủ ở đây?”
Ác Ma Nhạn hỏi: “Không được sao?”
Diệp Huyên cười: “Được, tất nhiên là được”.
Hắn đương nhiên không tin, ngủ ở đây? Ngủ cái đầu cô! Rõ ràng Ác Ma Nhạn đang bị nhốt ở đây!
Nhưng ai đã nhốt nàng ta ở đây?
Lúc này Ác Ma Nhạn đột nhiên đưa cánh ác ma cho Diệp Huyên: “Cái này cho ngươi!”
Diệp Huyên chần chừ một lát rồi bảo: “Đây là đồ của tiền bối. Nếu đã gặp được tiền bối thì nên để vật về với chủ nhân của nó!”
Ác Ma Nhạn lắc đầu: “Ta không cần nữa!”
Diệp Huyên còn muốn nói gì đó, Ác Ma Nhạn đã cười: “Nhân loại, ta hỏi ngươi một câu!”
Diệp Huyên gật đầu: “Mời tiền bối nói!”
Ác Ma Nhạn cười: “Trên người ngươi có một cây bút phải không?”
Bút Thiên Đạo!
Nghe vậy, trong lòng Diệp Huyên khẽ run, đối phương chắc chắn đã phát hiện bút Thiên Đạo!
Ác Ma Nhạn mỉm cười: “Đừng căng thẳng, ta chỉ tò mò nên mới hỏi thôi! Thì ra bút Thiên Đạo thực sự nằm trong tay ngươi. Ta hơi thắc mắc, theo ta được biết, Thiên Đạo đã ngủ say trong dòng sông dài của lịch sử, tại sao ngươi lại có bút của nàng ta? Hử, đừng nói ngươi là truyền nhân của nàng ta đấy?”
Nghe vậy, Diệp Huyên lập tức biến sắc.
Mặc dù Ác Ma Nhạn đang cười, nhưng hắn lại cảm nhận được hơi lạnh!
Lúc này hắn sực nhớ ra Tiểu Đạo đã từng nói với hắn, Ác Ma tộc và Thần Linh tộc đều bị Thiên Đạo gài bẫy!
Chẳng lẽ Ác Ma Nhạn bị Thiên Đạo nhốt ở đây?
Nghĩ tới đây, Diệp Huyên cười: “Tiền bối, sao ta có thể là truyền nhân của Thiên Đạo? Người nhìn này, ta cũng đâu phải yêu nghiệt trời sanh đâu!”
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên, gật đầu: “Ngươi đúng thật không phải yêu nghiệt gì cả! Nhưng trên người ngươi có bút Thiên Đạo!”
Diệp Huyên hỏi: “Tiền bối có biết Tiểu Đạo không?”
Tiểu Đạo?
Ác Ma Nhạn nheo mắt lại: “Là người phụ nữ kia!”
Diệp Huyên thầm thở phào, thì ra Ác Ma Nhạn biết!
Bây giờ coi như hắn đã hiểu!
Người bình thường hoàn toàn không biết Tiểu Đạo, chỉ có các cao thủ hàng đầu và người thời xa xưa mới biết Tiểu Đạo.
Ác Ma Nhạn nhẹ giọng: “Là nàng ta đưa cho ngươi?”
Diệp Huyên gật đầu.
Ác Ma Nhạn khẽ gật đầu: “Thì ra là thế!”
Diệp Huyên hỏi: “Tiền bối có biết nàng ta không?”
Ác Ma Nhạn lắc đầu: “Không biết, nhưng ta từng nghe nói về nàng ta!”
Diệp Huyên trầm giọng: “Rốt cuộc nàng ta là ai?”
Thật ra, tuy hắn đã quen Tiểu Đạo được một thời gian dài, nhưng hắn vẫn luôn rất tò mò về thân phận thực sự của Tiểu Đạo!
Rốt cuộc người phụ nữ này là ai?
Nhiều khi hắn cũng nghi ngờ người phụ nữ này chính là Thiên Đạo chí cao!
Nhưng rõ ràng không phải!
Ác Ma Nhạn cười bảo: “Ngươi cũng không biết thì làm sao ta biết?”
Diệp Huyên im lặng.
Ác Ma Nhạn bỗng nhiên nói: “Ta cũng hơi bất ngờ, không ngờ
Diệp Huyên nhìn Ác Ma Nhạn, không trả lời.
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên, cười tủm tỉm: “Ngươi sẽ giúp ta, đúng không?”
Diệp Huyên lập tức gật đầu: “Đúng vậy! Việc nghĩa không thể chối từ!”
Ác Ma Nhạn nghiêm túc nói: “Ta không uy hiếp ngươi đâu! Nếu ngươi không muốn giúp, ngươi có thể từ chối, thật đấy, ác ma chúng ta đều là người nói lý!”
Diệp Huyên sầm mặt lại, nói lý? Không uy hiếp? Ta tin người mới là lạ!
Diệp Huyên do dự, sau đó hỏi: “Tiền bối, ta nên giúp người như thế nào?”
Ác Ma Nhạn nháy mắt: “Ngươi thật sự bằng lòng giúp ta ư?”
Diệp Huyên gật đầu: “Bằng lòng!”
Ác Ma Nhạn nói: “Là do ngươi tự nguyện, còn chủ động nữa, ta không nợ ân tình của ngươi đâu đấy!”
Nghe vậy, Diệp Huyên nheo mắt lại. Mẹ nó, sao người phụ nữ này có thể như vậy?
Diệp Huyên muốn chạy trốn!
Nhưng hắn không chắc chắn!
Không chắc chắn chút nào!
Thực lực của người phụ nữ này sâu không lường được! Dù hắn có dùng lồng Thiên Địa mà Tiểu Đạo cho hắn, hắn cũng không chắc chắn!
Lúc này, Ác Ma Nhạn bỗng lên tiếng: “Ngươi muốn chạy trốn phải không?”
Diệp Huyên nhìn Ác Ma Nhạn, nàng ta cười bảo: “Ngươi không cần trốn! Nếu ngươi muốn đi thì bây giờ có thể đi, ta chắc chắn sẽ không cản ngươi! Chẳng qua mặt đất ở đây rất trơn, lúc trốn ngươi phải cẩn thận, nếu không dễ bị ngã chết lắm!”
Ngã chết!
Diệp Huyên nheo mắt, người phụ nữ này...
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào, trên mặt nàng ta vẫn giữ nụ cười rạng rỡ mang lại cho người ta cảm giác rất thoải mái.
Nhưng lúc này Diệp Huyên chỉ cảm thấy lạnh lẽo!
Diệp Huyên lưỡng lự, sau đó nói: “Tiền bối, ta sẽ đi thẳng vào vấn đề! Ta có hai yêu cầu nhỏ, không khó khăn gì với tiền bối cả. Thứ nhất, ta cần vài giọt máu của tiền bối, máu có thể cường hoá cánh ác ma. Thứ hai, ta muốn tiền bối nói cho ta biết đá Ác Linh ở đâu! Chỉ hai việc nhỏ này thôi, có được không?”
Ác Ma Nhạn gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Tiền bối, ta nên giúp người như thế nào?”
Ác Ma Nhạn cười: “Lấy cây bút kia ra là được!”
Diệp Huyên xoè tay ra, bút Thiên Đạo xuất hiện trên tay hắn, hắn nhìn bút Thiên Đạo, sau đó hỏi: “Tiền bối, bây giờ phải làm sao?”
Ác Ma Nhạn trả lời: “Ngươi thôi thúc bút này, sau đó nói một tiếng ‘Giải’ là được!”
Diệp Huyên chần chừ một lát rồi gật đầu, huyền khí của hắn tràn vào trong bút Thiên Đạo, ngay sau đó bút Thiên Đạo chấn động kịch liệt. Một lát sau, Diệp Huyên cầm bút điểm nhẹ: “Giải!”
Oành!
Cả động phủ đột nhiên chấn động dữ dội, Diệp Huyên nhanh chóng phát hiện xung quanh như có thứ gì đó lướt nhanh qua.
Diệp Huyên nhìn về phía Ác Ma Nhạn, nàng ta chậm rãi nhắm hai mắt lại, không gian bốn phía rung chuyển theo từng đợt. Khoảng mười lăm phút sau, Ác Ma Nhạn mở mắt ra nhìn Diệp Huyên: “Thành công!”
Diệp Huyên chần chừ hỏi: “Với thực lực của tiền bối, muốn phá phong ấn này hẳn là một chuyện vô cùng đơn giản, tại sao...”
Ác Ma Nhạn cười: “Ta có thể phá, nhưng không thể phá!”
Diệp Huyên hỏi: “Tại sao?”
Ác Ma Nhạn đáp: “Không nói cho ngươi biết!”
Diệp Huyên: “...”
Lúc này Ác Ma Nhạn xoè lòng bàn tay ra, cánh ác ma xuất hiện trên tay nàng ta. Hai tay nàng ta cầm đôi cánh, một sức mạnh bí ẩn từ trong lòng hai bàn tay thẩm thấu vào cánh ác ma. Sau khoảng mười lăm phút đồng hồ, cánh ác ma đột nhiên rung lên, sau đó dưới cái nhìn chăm chú của Diệp Huyên, cánh ác ma trở nên càng lúc càng lớn, không chỉ vậy, nó còn mọc ra thêm một đôi cánh nữa!
Bốn cánh!
Diệp Huyên kinh ngạc nhìn Ác Ma Nhạn: “Cái này...”
Ác Ma Nhạn cười: “Bốn cánh tượng trưng cho việc ngươi được tính là ác ma cao cấp!”
Ác ma cao cấp!
Diệp Huyên hỏi: “Nhiều nhất có bao nhiêu cánh?”
Ác Ma Nhạn trả lời: “Mười hai cánh!”
Mười hai!
Diệp Huyên ngẩn ra: “Ta mới bốn cánh thôi ư?”
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên: “Bốn cánh của ngươi là cánh ác ma của ta, có thể tương đương với tám cánh ác ma bình thường, được tính là ác ma cao cấp!”
Diệp Huyên do dự rồi hỏi: “Người có thể thăng cấp cho ta thêm không?”
Ác Ma Nhạn chớp mắt: “Có thể! Nhưng ngươi phải đưa tháp nhỏ trong cơ thể ngươi cho ta, chúng ta trao đổi với nhau!”
Tháp nhỏ!
Diệp Huyên biến sắc, người phụ nữ này biết sự tồn tại của tháp Giới Ngục!
Ác Ma Nhạn cười: “Không muốn à?”
Diệp Huyên bảo: “Tiền bối nói đùa!”
Ác Ma Nhạn gật đầu: “Vậy chúng ta đi thôi!”
“Chúng ta?”
Diệp Huyên nháy mắt: “Tiền bối, chúng ta? Ta không đi chung đường!”
Ác Ma Nhạn nói: “Không phải ngươi muốn tìm đá Ác Linh sao? Ta dẫn người đi!”
Diệp Huyên hơi do dự.
Hắn không tin người phụ nữ này cho lắm, nàng ta chẳng khác nào ác ma, không đúng, nàng ta chính là ác ma!
Ác Ma Nhạn cười bảo: “Nếu ngươi không muốn thì không thể tính là ta không giữ lời!”
Diệp Huyên sầm mặt lại, người phụ nữ này thật xảo trá!
Ác Ma Nhạn đột nhiên hỏi: “Có đi không?”
Diệp Huyên suy nghĩ rồi gật đầu: “Đi!”
Ác Ma Nhạn cười: “Vậy thì đi thôi!”
Nói xong, tay phải nàng ta nắm lấy vai Diệp Huyên, ngay sau đó hai người xuất hiện trên mặt đất. Ác Ma Nhạn nhìn xung quanh, khoé miệng hơi nhếch lên: “Ta lại trở về!”
Diệp Huyên chần chừ, sau đó hỏi: “Tiếp theo tiền bối có dự định gì không?”
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đoán xem?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Ta không đoán!”
Hắn tạm dừng, sau đó lại hỏi: “Tiền bối, người có biết người hộ đạo không?”
Ác Ma Nhạn cười hỏi: “Là tay sai của Thiên Đạo?”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”
Ác Ma Nhạn lắc đầu: “Chỉ là một kẻ đáng thương thôi!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Kẻ đáng thương?”
Ác Ma Nhạn nói tiếp: “Vị Thiên Đạo chí cao này của chúng ta không phải lợi hại bình thường đâu. Sau này nếu ngươi có gặp nàng ta, ngươi phải cực kỳ cẩn thận, nếu không ngươi sẽ bị nàng ta lừa không còn sợi lông đấy!”
Lừa!
Diệp Huyên hỏi: “Lừa giỏi lắm sao?”
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên: “Không nhìn thấy kết cục của chúng ta sao?”
Diệp Huyên hỏi: “Người có báo thù không?”
Ác Ma Nhạn lắc đầu: “Không, bởi vì vốn dĩ là do chúng ta tự gây ra, do chúng ta tính kế người ta trước, chỉ là không ngờ bị người ta tính kế ngược lại! Đúng là tự tạo nghiệt!”
Diệp Huyên hỏi: “Lúc nãy tiền bối nói vị Thiên Đạo kia đã ngủ say?”
Ác Ma Nhạn cười: “Ai mà biết? Có lẽ nàng ta chỉ đang lừa người khác!”
Diệp Huyên im lặng.
Thiên Đạo!
Phải nhớ cho kĩ!
Một lát sau, Ác Ma Nhạn dẫn Diệp Huyên đi tới một toà thành khổng lồ, phía trước toà thành có một pho tượng một người đàn ông rất cao, tay trái người đàn ông cầm một thanh đoản kiếm, tay phải
Diệp Huyên: “...”
Gài bẫy ta kiểu này à?
Sắc mặt Diệp Huyên hơi khó coi!
Người phụ nữ này đang đẩy hắn vào chỗ chết!
Diệp Huyên nhìn về phía Ác Ma Nhạn, Ác Ma Nhạn cười khẽ: “Chỉ đùa thôi, đừng xem là thật!”
Diệp Huyên hỏi: “Lỡ người ta tưởng thật thì sao?”
Ác Ma Nhạn chớp mắt: “Vậy thì đánh chết bọn họ thôi! Sợ cái gì!”
Diệp Huyên cạn lời.
Lúc này, pho tượng ở phía xa chợt nứt ra, chẳng mấy chốc, một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên và Ác Ma Nhạn.
Thần Đế!
Người trước mắt chính là Thần Đế của Thần Linh tộc!
Thần Đế nhìn Ác Ma Nhạn: “Xem ra ngươi hồi phục rất tốt!”
Ác Ma Nhạn cười nói: “Thế nào, ngươi thất vọng lắm à?”
Thần Đế lắc đầu: “Ác Ma Nhạn, Ác Ma tộc của ngươi và Thần Linh tộc của ta rơi vào kết quả hôm nay, hai chúng ta đều biết nguyên nhân vì sao”.
Ác Ma Nhạn cười nói: “Rồi sao nữa?”
Thần Đế nhẹ giọng nói: “Thời đại bây giờ đã không còn là thời đại của chúng ta, dù là Ác Ma tộc của ngươi hay là Thần Linh tộc của ta đều cần phải sinh tồn, đúng không?”
Ác Ma Nhạn gật đầu: “Ông nói rất có lý! Nhưng có một số việc không thể bỏ qua như thế được!”
Thần Đế cười nói: “Nếu ngươi cố ý muốn đánh thì Thần Linh tộc ta sẽ tiếp! Nhưng Ác Ma Nhạn, ngươi nên biết Ngũ Duy Kiếp kia sắp đến rồi!”
Ngũ Duy Kiếp!
Ác Ma Nhạn nhìn Thần Đế, không nói gì.
Thần Đế lại nói tiếp: “Ác Ma tộc ngươi chắc cũng có không ít người may mắn sống sót, bây giờ nếu chúng ta đánh nhau, ta dám đảm bảo Thần Linh tộc ta sẽ biến mất khỏi cõi đời này, nhưng Ác Ma tộc của ngươi cũng không tốt hơn là bao!”
Ác Ma Nhạn nói: “Ý ngươi là không muốn đánh nhau nữa?”
Thần Đế nói: “Ta không muốn đánh, đương nhiên việc này còn phụ thuộc vào ngươi!”
Ác Ma Nhạn bật cười: “Thần Đế, thật ra ngươi quên mất một điều”.
Thần Đế nhìn Ác Ma Nhạn: “Cái gì?”
Ác Ma Nhạn cười nói: “Nàng sẽ không để Ác Ma tộc ta và Thần Linh tộc ngươi sống hoà bình với nhau”.
Thần Đế lắc đầu: “Năm đó là lỗi của chúng ta, là chúng ta gài bẫy nàng trước, mà hôm nay, hai tộc của chúng ta đã trở thành thế này, chẳng lẽ nàng vẫn không chịu buông tay sao?”
Ác Ma Nhạn cười khẽ: “Nếu chúng ta vẫn tranh đấu, chắc chắn nàng sẽ không quan tâm, nhưng nếu chúng ta liên thủ, ngươi có tin nàng sẽ chơi chết chúng ta không!”
Thần Đế im lặng.
Ác Ma Nhạn lại nói: “Thiên Đạo của chúng ta thật sự rất giỏi trêu đùa người khác đấy!”
Thần Đế hỏi: “Ngươi có kế hay gì không?”
Ác Ma Nhạn quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên vội nói: “Đừng đừng, ta không đánh lại Thiên Đạo gì đó đâu, thật đấy, người đừng đặt hy vọng vào ta!”
Đánh với Thiên Đạo tối cao?
Hắn cũng đâu có điên!
Người phụ nữ kia làm Ác Ma tộc và Thần Linh tộc biến thành thế này, mình đi đối đầu với nàng ta không phải là tự tìm đường chết sao?”
Thần Đế cũng nhìn về phía Diệp Huyên, khi nhìn thấy hắn, Thần Đế hơi nhíu mày: “Hắn sao?”
Ác Ma Nhạn chợt hỏi: “Ngươi cảm nhận được không?”
Thần Đế gật đầu: “Cảm nhận được!”
Ác Ma Nhạn cười: “Ngươi thấy sao?”
Thần Đế im lặng.
Lúc này, Diệp Huyên chợt lên tiếng: “Hai vị tiền bối, chuyện của các người với Thiên Đạo không liên quan đến ta đâu!”
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên, ra vẻ đáng thương: “Ngươi biết không, nếu Thiên Đạo kia nhằm vào chúng ta một lần nữa, chúng ta sẽ bị nàng ta chơi chết đấy, ngươi nhẫn tâm nhìn chúng ta bị hại chết sao?”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, các người đều sợ bị nàng giết chết, chẳng lẽ ta không sợ sao?”
Ác Ma Nhạn chớp mắt: “Ngươi không sợ đâu!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Chẳng lẽ Thiên Đạo thích trai đẹp?”
Ác Ma Nhạn cười ha ha: “Ranh con này, ngươi thú vị thật đấy, còn dám trêu cả Thiên Đạo, ngươi đúng là quá to gan!”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Tiền bối, ta không muốn tham gia vào chuyện của các người!”
Ác Ma Nhạn chớp mắt: “Chúng ta cũng không bảo ngươi tham gia vào!”
Diệp Huyên đang muốn đáp lời, lúc này, Ác Ma Nhạn lại nói tiếp: “Không phải ngươi muốn có đá Ác Linh sao?”
Nói xong, nàng ta quay đầu nhìn về phía Thần Đế: “Lấy ra đi!”
Thần Đế hơi do dự, sau đó bấm tay, một viên đá xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, chính là đá Ác Linh.
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Ngươi lấy đi!”
Diệp Huyên im lặng.
Lấy đi?
Lấy kiểu gì!
Thứ này chính là củ khoai lang nóng bỏng tay đấy!
Chắc chắn người phụ nữ này đang có ý đồ gì đó với mình!
Ác Ma Nhạn cười nói: “Đừng nói là ngươi không dám lấy đó nhé?”
Diệp Huyên nghiêm túc đáp: “Tiền bối, chúng ta không thù không oán, người đừng có hại ta!”
Ác Ma Nhạn cất đá Linh Thạch đi: “Nếu ngươi không muốn vậy thì cho ta đi!”
Thần Đế: “…”
Ác Ma Nhạn quan sát Diệp Huyên một lúc: “Thân thể của ngươi không tệ, theo ta biết, Thần Linh tộc này có một phương pháp tu luyện đặc biệt gọi là linh thể Kim Cương, không chỉ có Thần tộc, Ác Ma tộc ta cũng có một các tu luyện thân thể, gọi là tử thể Ác Linh, có thể nói đây là hai bí pháp tu luyện thân thể đứng đầu thời cổ đại! Thế nào, ngươi có hứng thú không? Đúng rồi, ta có thể cho ngươi biết chưa từng có ai đồng thời tu luyện tử thể Ác Linh cùng với linh thể Kim Cương đâu, nhưng chỉ cần ngươi muốn thì ngươi lập tức có thể thực hiện, chúng ta sẽ giúp ngươi!”
Nói xong, nàng ta nhìn về phía Thần Đế: “Đúng không?”
Thần Đế gật đầu: “Đúng!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ác Ma Nhạn tiền bối, rốt cuộc người muốn làm gì? Người nói thật cho ta biết được không?”
Ác Ma Nhạn nghiêm túc đáp: “Ta nhìn ra thiên phú dị bẩm của ngươi là trăm vạn năm khó gặp, cho nên ta muốn giao truyền thừa của Ác Ma tộc cho ngươi, kết thiện duyên với ngươi!”
Thần Đế ở bên cạnh cũng nói: “Ta cũng nghĩ thế!”
Diệp Huyên đen mặt: “Hai vị tiền bối, hai vị thấy lời này đáng tin không?”
Ác Ma Nhạn cười đáp: “Ta thấy rất đáng tin!”
Diệp Huyên lắc đầu: “Tiền bối, hai người cũng thấy thực lực của ta rồi đó, hai người xem đi, ta chỉ đến thế mà thôi, ta rất tò mò vì sao hai người cho rằng ta có thể giúp hai người chống lại Thiên Đạo?”
Ác Ma Nhạn cười không đáp.
Diệp Huyên lắc đầu: “Ta muốn có được lợi ích mà Ác Ma Nhạn tiền bối nói, nhưng ta không ngu, có những lợi ích có thể lấy, cũng có những lợi ích không thể lấy! Cho nên, hai vị tiền bối, tạm biệt!”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Con người có thể có dã tâm, nhưng không thể quá tham lam!
Ác Ma Nhạn đột nhiên nói: “Nhân loại, trên người ngươi có nhân quả không xác định!”
Diệp Huyên dừng bước, hắn xoay người nhìn về phía Ác Ma Nhạn: “Nhân quả không xác định?”
Ác Ma Nhạn gật đầu: “Đáng lẽ tất cả nhân quả trên đời đều nằm trong Thiên Đạo này, nhưng nhân quả của ngươi lại đứng độc lập, không có liên quan đến Thiên Đạo! Suy nghĩ của chúng ta rất đơn giản, là muốn lợi dụng nhân quả của ngươi chống lại Thiên Đạo”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, ta cảm thấy chuyện này không thực tế!”
Ác Ma Nhạn cười nói: “Ngươi chỉ là một trong rất nhiều cách của chúng ta thôi, ngươi hiểu ý của ta chứ?”
Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu!”
Ác Ma Nhạn cười khẽ: “Nhân quả không xác định của ngươi là thứ mà chúng ta nhìn trúng, nhưng chúng ta sẽ không ngây thơ cho rằng ngươi có thể chống lại Thiên Đạo, người phụ nữ kia quá đê tiện, cũng rất giỏi bày mưu tính kế! Chút khôn lỏi của ngươi chẳng là gì trước mặt nàng cả!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, chắc ta cũng không có tệ đến thế đâu?”
Ác Ma Nhạn lắc đầu: “Ngươi chưa từng tiếp xúc với nàng ta, người ta suy tính với người, còn nàng suy tính với lòng người! Lúc trước Ác Ma tộc của ta và Thần Linh tộc đều bị nàng hại suýt diệt tộc!”
Diệp Huyên im lặng.
Hắn từng nghe Tiểu Đạo nói đến Thiên Đạo, Tiểu Đạo nói Thiên Đạo này
Diệp Huyên lắc đầu thở dài: “Các người chỉ cảm thấy ta có chỗ dựa, nhưng không ai nhìn thấy sự cố gắng của ta! Ta đi tới ngày hôm nay cũng phải chịu khổ rất nhiều!”
Ác Ma Nhạn cười: “Không, ta cảm thấy ngươi có thể đi tới ngày hôm nay không chỉ vì chỗ dựa của ngươi vững chắc, cũng không chỉ vì ngươi rất cố gắng, mà là vì ngươi quá mặt dày! Ngươi đúng là mặt dày vô địch thiên hạ, ngay cả Thiên Đạo ở trước mặt ngươi e rằng cũng sẽ bị da mặt của ngươi làm khuất phục!”
Diệp Huyên: “…”
Ác Ma Nhạn lại nói: “Nhân loại, chúng ta sẽ không yêu cầu ngươi cùng chúng ta chống lại Thiên Đạo, cũng không muốn hại ngươi cái gì, dù sao lợi ích cũng ở ngay đây, nếu ngươi muốn thì cứ lấy, nếu không muốn, chắc chắn chúng ta sẽ không ép ngươi. Ừm, ta muốn nhắc nhở ngươi một chút, nếu ngươi tu luyện bí pháp của hai tộc chúng ta, thân thể của ngươi sẽ đạt đến trình độ bất hủ trong truyền thuyết”.
Bất hủ!
Diệp Huyên im lặng.
Hắn biết tầng chín có thân thể bất hủ!
Ác Ma Nhạn cười nói: “Thế nào, có làm không?”
Diệp Huyên cười một tiếng, sau đó nhận lấy đá Ác Linh kia: “Thế ta sẽ kết thiện duyên với hai vị vậy! Nhưng ta xin nói trước, ta cũng sẽ không đi chống lại Thiên Đạo gì đó với các người, vì ta đánh không lại!”
Ác Ma Nhạn gật đầu: “Yên tâm, chúng ta sẽ không ép ngươi đi chống lại Thiên Đạo!”
Nói xong, nàng ta búng ngón tay, một tia sáng đen bay vào giữa chân mày của Diệp Huyên.
Oanh!
Trong nháy mắt, vô số tin tức truyền vào đầu Diệp Huyên.
Phương pháp tu luyện tử thể Ác Linh!
Một lát sau, nét mặt Diệp Huyên dần trở nên nặng nề!
Thân thể của hắn rất mạnh mẽ, vì đã là kiếm thể, có thể không bị ảnh hưởng bởi tất cả các loại kiếm, nhưng lại không thể chịu được thứ khác. Mà hắn cũng chưa từng tu luyện phương pháp luyện thể nào cả, sự cứng rắn của thân thể hắn đều dựa vào đủ loại cơ duyên kết hợp với nhau, còn về Bất Tử Chi Thân kia, chắc chắn nó mạnh hơn bất hủ, nhưng nó lại có hạn chế về thời gian!
Bây giờ tử thể Ác Linh vừa khéo có thể bù đắp khuyết điểm này của hắn!
Đương nhiên còn có Kim Cương thể gì đó!
Diệp Huyên nhìn về phía Thần Đế, Thần Đế im lặng suy nghĩ một lát, sau đó búng ngón tay, một tia sáng vàng bay vào giữa chân mày Diệp Huyên, chẳng mấy chốc, phương pháp tu luyện của Kim Cương thể tiến vào trong đầu Diệp Huyên.
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên, trên mặt mang nụ cười.
Thần Đế dùng huyền khí truyền âm cho Ác Ma Nhạn: “Ngươi muốn lợi dụng hắn chống lại Thiên Đạo?”
Ác Ma Nhạn hơi nhếch môi: “Ta muốn chọc tức Thiên Đạo một chút, xem thử nàng ta sẽ giết chết nhân loại mang theo truyền thừa của ác ma và thần linh này hay là không đây!”
Thần Đế nói: “Hắn đấu không lại Thiên Đạo!”
Ác Ma Nhạn từ từ nhắm mắt lại: “Hắn không chống lại được. Nhưng người đứng sau hắn thì có thể!”
Thần Đế hơi nhíu mày: “Người đứng sau hắn? Là Tiểu Đạo kia ư?”
Ác Ma Nhạn lắc đầu: “Không phải. Là một người đàn ông…”