Vương Tiểu Thất cung kính gật đầu: "Vâng!"
"Anh rể, anh ở đâu thế? Cơm nấu xong rồi".
Lúc này Hứa Hạo Nhiên mở cửa sổ chỗ lối thoát hiểm ra.
"Ơ, Tiểu Thất cũng ở đây hả?"
"Đã ăn tối chưa? Vào ăn cùng đi?"
Vương Tiểu Thất tìm bừa một cái cớ rồi rời đi.
Cậu ta vừa đi, Hứa Hạo Nhiên đã thò đầu qua nói với Lý Phong: "Anh rể, lệnh truy sát là gì thế?"
Lý Phong nhìn Hứa Hạo Nhiên cười nói: "Tai em thính thế, đứng xa vậy mà vẫn nghe thấy".
Hứa Hạo Nhiên hếch đầu cười nói: "Đương nhiên rồi".
"Giờ em là thám tử của tập đoàn chúng ta đấy".
"Mọi chuyện trong vòng mười km quanh đây sao mà thoát khỏi lỗ tai của em được".
Hứa Hạo Nhiên lại hỏi: "Anh rể, cái lệnh truy sát mà anh nói là gì thế? Có phải có người định ra tay với nhà mình không?"
Lý Phong cười nói: "Không phải hai người hôm qua tới đây bị anh ném từ trên lầu xuống hả?"
Hứa Hạo Nhiên gật đầu.
"Bọn họ là người của hội trưởng lão".
"Hội trưởng lão là cái gì thế?", Hứa Hạo Nhiên hỏi lại.
"Một đám già đầu rảnh hơi lập nên ý mà".
"Bọn chúng khống chế các thế gia ở đây, ngay cả bốn thế gia lớn ở thủ đô cũng phải nghe bọn chúng sai khiến".
"Ủa ôi, ngầu thế á".
"Lệnh truy sát là dành cho những gia tộc hoặc những thế lực không nghe theo sự sai khiến của bọn chúng".
"Chỉ cần tung ra lệnh truy sát, tất cả những gia tộc khác ở đây sẽ nhằm vào gia tộc này".
Hứa Hạo Nhiên giật mình: "Ôi vãi, thế nghĩa là nhà chúng ta đang bị một đám người nhìn chòng chọc à?"
Lý Phong nhìn Hứa Hạo Nhiên nói: "Sao thế, em sợ à?"
"Anh cứ đùa, em là ai chứ? Em là em vợ của anh Lý Phong nhé".
"Chỉ cần anh rể ở đây mà em phải sợ người khác á?"
Hứa Hạo Nhiên vừa nói vừa xoa tay.
Cậu ta cắn răng nói với Lý Phong: "Anh rể, giờ anh định đối phó với đám người này thế nào?"
Lý Phong nói với Hứa Hạo Nhiên: "Nếu chúng ta đánh phủ đầu, tống hết một đám người này vào quan tài thì chẳng bao lâu lại có nhóm khác đến thôi".
"Cho nên chúng ta phải làm từng bước một, diệt cỏ tận gốc, rút củi dưới đáy nồi".
"Em có biết nền móng của một gia tộc là gì không?"
Hứa Hạo Nhiên chẳng cần nghĩ đã nói: "Là tiền!"
"Không phải gia tộc nào cũng làm ăn kinh doanh à?"
"Nếu không có tiền thì dù bọn chúng là gia tộc khỉ gió gì cũng chỉ là một lũ ăn mày mà thôi".
Lý Phong gật đầu.
Cậu em vợ Hứa Hạo Nhiên này dù bình thường không đáng tin lắm, làm chuyện gì cũng hấp tấp.
Nhưng đầu óc khá nhanh nhạy.
"Anh hỏi em, nếu em muốn một gia tộc phá sản thì phải dùng cách nào?"
"Không dễ đâu, công ty nào mà chả dùng mánh khóe sau lưng".
"Bọn chúng có thể làm ăn lớn như thế chắc chắn là lén lút dùng cách dơ bẩn nào đó rồi".
"Chúng ta chỉ cần tìm ra được là bọn chúng xong đời ngay".
Nhưng Lý Phong chỉ cười lắc đầu.
"Không đúng".
Hứa Hạo Nhiên vò đầu bứt tai: "Anh rể, sao lại không đúng, lúc trước không phải chúng ta vẫn làm thế à?"
Lý Phong chưa kịp đáp lời, sau lưng Hứa Hạo Nhiên bỗng vang lên giọng nói của Hứa Mộc Tình.
"Đối phó với một hai thế gia chúng ta đương nhiên có thể dùng cách này".
"Nhưng nếu chúng ta đối đầu với tất cả thế gia ở