Mục lục
Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

: "Đây là chợ đồ cổ nổi tiếng ở thủ đô".



"Sáng mai anh đi xem thử".



Hứa Mộc Tình mím đôi môi đỏ mọng, nói nhỏ: "Anh dẫn em theo với nhé".



Lý Phong hơi sửng sốt, cười nói: "Ừ".



...



Sáng sớm hôm sau Lý Phong dẫn Hứa Mộc Tình đến chợ đồ cổ nổi tiếng ở thủ đô.



Phan Gia Viên.



Năm đó Lý Mộc và Lý Phong mua cái bình sứ nhỏ này ở một sạp hàng nằm trong góc hẻo lánh.



Lý Phong nhớ rất rõ lúc đó cả hai anh em đều không dẫn theo vệ sĩ.



Lần đầu tiên trốn nhà đi chơi.






Cho dù là đã qua nhiều năm nhưng kí ức lúc còn nhỏ, Lý Phong vẫn nhớ rất rõ.



Vì thế mà Lý Phong dẫn theo Hứa Mộc Tình vào chợ đồ cổ, rất dễ dàng tìm thấy góc nhỏ năm đó.



Mà làm Lý Phong ngạc nhiên là, bao nhiêu năm thế mà cái sạp nhỏ của ông chủ vẫn bán.



Chỉ có một điểm khác duy nhất là tóc ông ấy đã hoa râm.



Vẻ mặt tang thương.



Lý Phong liếc mắt đã nhận ra ông ấy là vì dáng vẻ ông ấy vẫn không thay đổi.



Dáng người thấp thấp, gầy tong teo.



Nhìn đã biết là người thật thà.



Cái sạp hàng làm ăn không tốt lắm.



Bởi vì những thứ được bày bán trông rất bình thường, chả có gì đặc biệt.



Mà ông chủ cũng không mồm mép tép nhảy.



Có khách đến, ông ấy cũng chỉ cười với người ta.



Còn lại cứ để kệ khách chọn.



Lý Phong cầm cái bình sứ nhỏ trong tay, hỏi ông chủ: "Ông chủ, ông có ấn tượng với cái bình sứ nhỏ này không?"



Ông chủ nhận lấy nó đặt trong tay nhìn thử, lắc đầu.



Lúc Lý Phong đang định lấy lại cái bình sứ nhỏ, ở cửa hàng cách đó không xa.



Có một gã đàn ông trung niên nuôi ria mép, lông mày ông ta nảy lên một cái.



Ông ta thảnh thơi bước tới.



Thuận miệng chào hỏi ông chủ.



"Ông Vương, hôm nay buôn bán thế nào?"



Chương 612: Ngô Lương



Ông chủ cười nói: "Không tốt, làm ăn ngày một chán".



"Tôi tính một thời gian nữa, đến tiền thuê mặt bằng cũng không trả nổi mất".



"Cái nghề này của chúng ta là thế đấy, ông bám nghề nhiều năm như thế là giỏi lắm rồi".



Gã trung niên cố tình đi một vòng quanh sạp hàng.



"Cái bình sứ này ở đâu ra thế?"



Tất cả hành động của gã trung niên không qua khỏi mắt Lý Phong.



Nhưng cái mánh khóe của ông ta, anh không thèm vạch trần.



Anh đặt cái bình sứ trong tay mình vào tay gã trung niên, nhìn nó nói: "Ông chủ xem giúp tôi xem cái bình sứ này có gì đặc biệt không?"



Gã trung niên này họ Ngô, tên là Ngô Lương.



Ngô Lương mở cửa hàng ở Phan Gia Viên mấy chục năm rồi.



Tất cả những người quen khi nói về ông ta đều thống nhất chỉ có một chữ.



Gian!



Nếu nhất định phải thêm một chữ đằng sau thì sẽ là.



Gian trá!



Ngô Lương còn được gọi là Vô Lương.



Lúc Ngô Lương đỡ lấy cái bình sứ từ tay Lý Phong, khóe m

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK