Trên mặt Nhâm Hàn Vũ lúc này đã hiện lên ham muốn mãnh liệt.
Nhu cầu của anh ta đối với phụ nữ cũng giống như nhu cầu ăn uống của người bình thường vậy.
Không ăn một bữa thì sẽ đói không chịu được!
Có thể tìm thấy một người phụ nữ xuất chúng như Hứa Mộc Tình.
Thì một khoảng thời gian dài sau đó, anh ta không cần ra ngoài săn mồi nữa rồi.
Sau đó, anh ta sẽ nhốt Hứa Mộc Tình trong biệt thự của mình, ngày ngày chơi đùa vui vẻ cùng cô!
Viên Lịch Hành và Nhâm Hàn Vũ nhìn nhau.
Đột nhiên.
Hai người cùng phá lên cười.
“Ha ha ha ha”.
........
Buổi sáng ngày hôm sau, trước cổng nhà hàng Bách Vị Nguyên.
Hứa Mộc Tình vừa bước xuống xe của Hứa Hạo Nhiên, đột nhiên có vật gì đó rơi xuống đỉnh đầu cô.
Hứa Mộc Tình sững sờ trong giây lát.
Ngay lập tức, có vô số cánh hoa hồng từ trên trời rơi xuống.
Giống như một cơn mưa cánh hoa hồng vậy.
Lúc này, một chiếc xe thể thao Lamborghini màu đen rồ ga phóng tới.
Cửa xe tự động mở ra, Nhậm Hàn Vũ cầm một bó hoa hồng bước xuống.
Nhiệt tình dào dạt.
Phong độ ngời ngời.
Nhâm Vũ Hàn nở nụ cười tự tin mê hoặc chết người của mình, bước từng bước về phía Hứa Mộc Tình.
Anh ta mặc một bộ đồ hiệu xa xỉ đắt tiền.
Một bộ vest được đặt may riêng ở Ý trị giá hàng trăm nghìn Euro.
Chân đi một đôi giày da cá sấu, cũng là đặt làm riêng, mấy trăm nghìn một đôi.
Trên tay đeo một chiếc đồng hồ Rolex phiên bản giới hạn trị giá hơn tám triệu.
Từ đầu đến chân, chỗ nào cũng tỏa ra mùi tiền!
Nhâm Vũ Hàn bây giờ có thể được nói là toàn thân như dát vàng.
Mùi tiền tỏa ra từ cơ thể anh ta chuyên dùng để thu hút phụ nữ.
Chiêu này rất hữu ích trong xã hội coi trọng vật chất ngày nay.
Thường ngày, chỉ cần Nhâm Vũ Hàn đậu chiếc xe sang trị giá hơn hai mươi triệu của mình ở ven đường là đã thu hút vô số người đến xem.
Những người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy hận không thể xông lên chiếm lấy anh ta.
Mà bây giờ, Nhâm Vũ Hàn đã trải truốt rất cẩn thận.
Anh ta thấy Hứa Mộc Tình là một người xuất thân từ nơi nhỏ bé, vất vả gây dựng sự nghiệp như vậy nhất định khi nhìn thấy anh ta, hai mắt sẽ sáng lên.
Tuy nhiên, Hứa Mộc Tình chỉ liếc nhìn anh ta một cái.
Như thể đang nhìn một người đi đường bình thường, trong mắt không hiện lên bất kỳ cảm xúc nào.
Trong vòng chưa đầy nửa giây, cô đã thu ánh mắt lại, rồi sau đó tiến về phía trước.
Đôi chân mảnh mai lướt nhẹ trên không trung.
Đôi giày cao gót phát ra âm thanh giòn giã trên nền đất cứng.
“Cộp”.
“Cộp”.
Đi về phía cửa của Bách Vị Nguyên.
Chương 592: Không có người phụ nữ nào là không cắn câu cả
Nhâm Vũ Hoàn chưa bao giờ nghĩ rằng Hứa Mộc Tình thậm chí còn chả buồn nhìn anh ta thêm, trực tiếp coi anh ta như không khí.
Nhìn thấy Hứa Mộc Tình đang chuẩn bị vào đại sảnh, Nhâm Vũ Hoàn bước nhanh về phía Hứa Mộc Tình.
"Cô Hứa, cô vui lòng đợi một chút".
Hứa Mộc Tình dừng lại một chút và quay lại nhìn Nhâm Vũ Hoàn.
Cô bất giác cảm thấy hơi ghê tởm khi lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông ăn mặc lòe loẹt này.