Hứa Hạo Nhiên giật mình: "Ôi vãi, thế nghĩa là nhà chúng ta đang bị một đám người nhìn chòng chọc à?"
Lý Phong nhìn Hứa Hạo Nhiên nói: "Sao thế, em sợ à?"
"Anh cứ đùa, em là ai chứ? Em là em vợ của anh Lý Phong nhé".
"Chỉ cần anh rể ở đây mà em phải sợ người khác á?"
Hứa Hạo Nhiên vừa nói vừa xoa tay.
Cậu ta cắn răng nói với Lý Phong: "Anh rể, giờ anh định đối phó với đám người này thế nào?"
Lý Phong nói với Hứa Hạo Nhiên: "Nếu chúng ta đánh phủ đầu, tống hết một đám người này vào quan tài thì chẳng bao lâu lại có nhóm khác đến thôi".
"Cho nên chúng ta phải làm từng bước một, diệt cỏ tận gốc, rút củi dưới đáy nồi".
"Em có biết nền móng của một gia tộc là gì không?"
Hứa Hạo Nhiên chẳng cần nghĩ đã nói: "Là tiền!"
"Không phải gia tộc nào cũng làm ăn kinh doanh à?"
"Nếu không có tiền thì dù bọn chúng là gia tộc khỉ gió gì cũng chỉ là một lũ ăn mày mà thôi".
Lý Phong gật đầu.
Cậu em vợ Hứa Hạo Nhiên này dù bình thường không đáng tin lắm, làm chuyện gì cũng hấp tấp.
Nhưng đầu óc khá nhanh nhạy.
"Anh hỏi em, nếu em muốn một gia tộc phá sản thì phải dùng cách nào?"
"Không dễ đâu, công ty nào mà chả dùng mánh khóe sau lưng".
"Bọn chúng có thể làm ăn lớn như thế chắc chắn là lén lút dùng cách dơ bẩn nào đó rồi".
"Chúng ta chỉ cần tìm ra được là bọn chúng xong đời ngay".
Nhưng Lý Phong chỉ cười lắc đầu.
"Không đúng".
Hứa Hạo Nhiên vò đầu bứt tai: "Anh rể, sao lại không đúng, lúc trước không phải chúng ta vẫn làm thế à?"
Lý Phong chưa kịp đáp lời, sau lưng Hứa Hạo Nhiên bỗng vang lên giọng nói của Hứa Mộc Tình.
"Đối phó với một hai thế gia chúng ta đương nhiên có thể dùng cách này".
"Nhưng nếu chúng ta đối đầu với tất cả thế gia ở đây".
"Làm như vậy chỉ chúng ta thiệt thôi".
"Bọn chúng mà bắt tay nhau phản công thì người chết sẽ là chúng ta đấy".
Hứa Mộc Tình bước đến bên cạnh Lý Phong, nhìn anh nói.
"Ý anh rể em là, nếu chúng ta đã nhổ cỏ tận gốc thì phải bắt đầu từ người trước".
"Người á?"
Hứa Hạo Nhiên ngớ người nhìn Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình tự tin nhìn Lý Phong, cười nói.
"Ừ, là người".
"Nền móng của tất cả các doanh nghiệp của gia tộc không phải là tầng lớp lãnh đạo mà là tầng lớp công nhân".
"Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao. Nếu chỉ có một người công nhân thì không nói nhưng nếu có nhiều công nhân thì sức ảnh hưởng sẽ không nhỏ đâu".
Hứa Hạo Nhiên vội nói: "Chị à, có phải chị có cách gì không? Chị mau nói đi".
Lý Phong và Hứa Mộc Tình nhìn nhau, hai ng