Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1052


Người phụ nữ này không muốn giải thích với anh một chút nào, cô chạy đến đây để gặp một người đàn ông khác, rồi cả hai cùng nhau đi công viên giải trí, không những thế cô còn không ngại lừa dối anh vì anh ta.


Tất cả những điều này nhắc nhở Phạm Nhật Minh về sự đặc biệt của Mạch Phong Trần đối với Nguyễn Khánh Linh.


Sự lo lắng và ghen tuông không thể giải thích được dâng lên trong lòng anh, anh đánh mất hết những lý trí còn lại trong anh, anh nhéo vào vòng eo mảnh mai của người phụ nữ và đâm vào vào cơ thể cô, anh nhấc cô lên xuống rất nhanh mặc cho tiếng kêu đau đớn của cô.


Nguyễn Khánh Linh không biết mình đã ngất đi bao nhiêu lần, cuối cùng cô khóc đến khàn cả cổ, nhưng người đàn ông đó dường như đã hoàn toàn thay đổi, luôn giữ vững tốc độ, như thể không biết mệt mỏi là gì.


Bầu trời tờ mờ sáng, Phạm Nhật Minh mới dừng lại, người phụ nữ ở dưới thân anh đang nhắm mắt lại, nước mắt trên mặt lộ ra rất rõ, mái tóc rối bời dính vào trán, cơ thể vốn trắng nõn nà bây giờ đã đầy dấu vết bầm màu xanh tím.


Tất cả những điều này cho thấy sự mạnh bạo và điên rồ của người đàn ông vào đêm qua.


Anh nhìn sâu vào người phụ nữ nhỏ bé phía dưới thân mình, khuôn mặt đang ngủ của cô có vẻ không hề an yên, lông mày mỏng cau lại, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhúc nhích, cũng không biết đang thì thầm cái gì.


Một chút tiếc nuối và xót xa thoáng qua trên gương mặt Phạm Nhật Minh.


Tuy nhiên, khi nghĩ đến hành vi thân mật của Nguyễn Khánh Linh với người đàn ông lạ mặt, anh lại cố gắng lấn áp sự mềm lòng, đắp chăn bông cho người phụ nữ ấy, đứng dậy dọn dẹp một lát rồi rời khách sạn.


Khi Nguyễn Khánh Linh tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân nặng nề, thân dưới cứ như thể bị xé nát ra, đau đớn kinh khủng.


Nhưng mà, cô nghĩ hôm nay đã hẹn gặp mặt Mạch Phong Trần, vẫn cố gắng giữ vững, tắm rửa sạch sẽ rồi lấy quần áo thay.


Cô đã phải tốn hơn nửa sức lực để làm được những việc này.


Nguyễn Khánh Linh vừa đi ra khỏi phòng tắm, trời đất quay cuồng trước mặt, đầu đau như bị vật nặng đập vào.


Cô đột ngột ngất xỉu trên mặt đất, bất tỉnh nhân sự.


Khi đến giờ hẹn của Nguyễn Khánh Linh và Mạch Phong Trần, cô không hề xuất hiện.


Sau khoảng mười phút nữa, Mạch Phong Trần có chút lo lắng, dù sao thì Nguyễn Khánh Linh luôn rất đúng giờ và sẽ không đến muộn vô cớ, trừ khi có chuyện gì xảy ra…


Đột nhiên, anh ta không biết nghĩ đến cái gì, sắc mặt dần trở nên căng thẳng, lấy di động ra gọi cho Nguyễn Khánh Linh.


Kết quả là anh ta đã thực hiện nhiều cuộc gọi liên tiếp nhưng không cuộc gọi nào được kết nối.


Mạch Phong Trần không do dự nữa, trực tiếp đứng dậy, rời khỏi nơi đã được hai người hẹn gặp, vội vàng đến khách sạn nơi Nguyễn Khánh Linh ở.


Sau khi đến cửa khách sạn, anh ta gõ cửa bên ngoài, nhưng bên trong không có động tĩnh gì.


Vẻ mặt Mạch Phong Trần có chút nghiêm túc, trực tiếp gọi người phục vụ đến, yêu cầu họ mở cửa, ai biết vừa vào phòng liền nhìn thấy một bóng người bất tỉnh nằm trên mặt đất.


Sắc mặt anh ấy đột ngột thay đổi, người phục vụ đi vào phía sau cũng giật mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK