Cô gái khác vội hỏi: “Cô nghe ai nói đó? Có đáng tin hay không? Nếu quả thực là như vậy thì người phụ nữ kia cũng quá là kinh tởm rồi?”
“Tất nhiên là thật rồi! Bạn của tôi có quen biết với Phạm Hoàng Anh, nghe nói những điều mà là do chính bản thân Phạm Hoàng Anh nói đó! Cô suy nghĩ một chút xem, có người chồng chưa cưới nào mà cố ý đi tuyên truyền lời đồn này không? Chắc chắn là người ta phải chán ghét đến mức không chịu được mới làm vậy.”
“Hả?” Giọng điệu của người phụ nữ kia rất kinh ngạc.
“Vậy thì tại sao Phạm Hoàng Anh lại còn muốn tổ chức lễ đính hôn với cô ta? Hơn nữa còn muốn cưới cô ta?”
Lúc này, bên ngoài có tiếng giày cao gót vang lên, tiếng thảo luận càng lúc càng xa.
Nhưng Hà Thanh vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
“Ai mà biết? Có lẽ là sở thích của kẻ có tiền?”
……
Sau khi xác nhận đám người đó đã hoàn toàn đi xong, Hà Thanh mới dám mở cửa, trên mặt cô ta đỏ bừng, đột nhiên đấm vào cửa một phát, tay siết chặt thành quyền, móng tay bấm sâu vào trong thịt.
“Phạm Hoàng Anh, cái tên khốn nạn!”
Hà Thanh tức giận không chịu được, vọt thẳng vào phòng nghỉ, dùng sức đẩy cửa ra, sau đó lại đóng sầm cửa lại.
“Là anh nói với người khác là tôi vì tiền cho nên chuyện gì cũng có thể làm được?”
Hà Thanh nhìn chằm chằm vào Phạm Hoàng Anh, lạnh lùng nói.
Vốn dĩ Phạm Hoàng Anh đang nghĩ ngơi, kết quả bị hành động của cô ta làm tỉnh giấc, anh ta đưa mắt nhìn, lại là người phụ nữ này!
Anh ta tự nhiên tính khí không tốt, cười lạnh hỏi: “Có vấn đề gì sao?”
Hà Thanh không ngờ anh ta còn không thèm phủ định, hơn nữa thái độ còn không có tý gì gọi là áy náy?
Cô ta cảm thấy lồng ngực của mình sắp tức đến mức nổ tung rồi, giọng nói của cô ta cao thêm mấy phần: “Anh nói xem có vấn đề gì không? Sau khi tôi gả cho anh xong sẽ trở thành người nhà họ Phạm, thế mà anh ở bên ngoài phá hủy thanh danh của tôi? Có phải là anh không có đầu óc hay không?”
Vừa nghe thấy lời này của cô ta, Phạm Hoàng Anh tức quá thành cười.
Anh ta đứng lên, đi đến đứng trước mặt người phụ nữ, nhíu mày hỏi: “Vậy cô có lên giường với người đàn ông khác ngày trước mặt tôi không?”
“….”
Vẻ mặt Hà Thanh kìm nén đến đỏ ửng, một lúc lâu sau mới nói được một câu: “Là anh ép tôi!”
“Tôi ép cô chỗ nào? Chỉ cần cô không muốn thân phận mở chủ nhà họ Phạm thì cô có thể rời đi, nhưng cô lại không rời đi sai?”
Hà Thanh bị lời nói này của anh ta làm cho mặt đỏ tới tận cổ, lúc này cô ta không có hình tượng gì để nói nữa.
Cô ta mím chặt môi, một lúc lâu sau không nói được câu gì.
Không sai, cô ta vì tiền mà lên giường với người đàn ông khác….
Thấy bộ dáng im lặng của cô ta, Phạm Hoàng Anh càng thêm trào phúng.
“Hà Thanh, cô đã lựa chọn gả cho tôi thì tốt nhất nên biết rõ vị trí của mình, đừng có được đà lấn tới, cũng đừng can thiệp vào cuộc sống riêng tư của tôi, nếu không…”
Anh ta đột nhiên bóp lấy hàm dưới của người phụ nữ, ánh mắt tàn nhẫn.