Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 700


Phạm Nhật Minh đột nhiên mỉm cười, vỗ tay chân đang lộn xộn của cô, nói: “Được rồi, em không có nặng chút nào, đừng nhúc nhích nữa, cẩn thận bị ngã xuống đấy.”


“Như vậy còn nghe được.”


Nguyễn Khánh Linh nhỏ giọng lẩm bẩm, cô hài lòng với Phạm Nhật Minh, lúc này mới yên phận lại.


Về đến nhà, Nguyễn Khánh Linh hét lên một tiếng, nằm trên ghế sô pha một hồi, sau đó lại đứng lên, không biết đang muốn tìm cái gì mà cứ đi tới đi lui khắp cả phòng khách.


Phạm Nhật Minh nhìn cô một hồi, vẫn không nhìn ra được cô muốn làm gì, dứt khoát hỏi thẳng: “Em đang làm gì vậy?”


“Tìm thuốc, có thuốc tiêu hóa gì hay không?”


Nguyễn Khánh Linh vừa mới đi ra từ trong phòng bếp, thuận tiện hỏi luôn, vừa rồi cô tìm hết một vòng cũng không tìm được thuốc.


Phạm Nhật Minh mỉm cười, phất tay ra hiệu cô đến đây.


Nguyễn Khánh Linh bị anh lôi kéo, vừa mới ngồi xuống, lập tức bị người đàn ông gõ một cái không nặng không nhẹ lên trán, nói: “Sao lại không hỏi anh ngay từ đầu? Nhất định phải tự mình tìm nửa ngày trời rồi mới hỏi sao?”


Nguyễn Khánh Linh xoa xoa đầu, giải thích: “Lúc trước ở nhà em đều đặt thuốc ở trong phòng bếp, em còn tưởng rằng ở đây cũng như vậy nên muốn tìm xem.”


Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của cô, Phạm Nhật Minh càng ngày càng thấy thích cô.


Sao lúc trước anh lại cưới một kẻ ngốc như thế này chứ?


“Chờ chút.”


Phạm Nhật Minh nói xong lập tức đứng dậy đi lấy thuốc.


Anh nhanh chóng trở lại, trên tay cầm theo một viên thuốc, và còn có một ly nước.


Phạm Nhật Minh nhìn Nguyễn Khánh Linh uống thuốc xong, hỏi: “Trong bụng vẫn còn khó chịu sao?”


Cô gái nhăn mũi lại: “Còn một chút.”


Trên mặt cô lại lộ ra vài phần hối hận: “Nếu biết sớm em sẽ không ăn nhiều như vậy, cũng sẽ không tiếp tục ăn nhiều như vậy.”


Mặc dù ngoài miệng Phạm Nhật Minh trêu chọc cô, nhưng động tác biểu hiện ra vẫn không nhịn được quan tâm cô.


Anh ôm lấy Nguyễn Khánh Linh, lòng bàn tay ấm áp nhẹ nhàng xoa bụng cho cô một chút.


“Như thế này có thoải mái hơn chút nào không?” Anh hỏi.


Từ trước đến giờ Nguyễn Khánh Linh không chịu được động tác xoa bóp của anh, Phạm Nhật Minh mới xoa được có mấy cái, cô đã cảm thấy trong dạ dày tràn đầy sự ấm áp, trong phút chốc dễ chịu hơn rất nhiều.


Cô thoải mái hừ hừ hai cái để bày tỏ sự khẳng định của cô đối với kỹ thuật xoa bóp của Phạm Nhật Minh.


Nhưng chưa được một lúc sau, cô cũng có cảm giác, bàn tay vốn đang đặt trên bụng của mình, dường như có chút đổi hướng, từ từ chuyển lên phía trước ngực của cô.


Trong giây lát gương mặt của Nguyễn Khánh Linh có chút nóng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK