Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1516


Lúc này Phạm Nhật Minh lại thấy Nguyễn Khánh Linh à một tiếng, sau đó lại ngồi xuống, giọng điệu bình thường như đang lẩm bẩm, nói: “Anh không nghĩ linh tinh thì tốt.”


“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, em nên cho anh xem ảnh chụp của anh ta mới được. Anh ta cao cao gầy gầy, trông rất thanh tú, trên người còn có khí chất của người đọc sách. Hiện giờ em rất ít khi nhìn thấy người đàn ông nào có khí chất này…”


Nghe thế, Phạm Nhật Minh thật sự không nhịn nổi nữa.


Cái gì mà ít thấy? Chẳng lẽ anh không phải sao?


Vì thế, Phạm Nhật Minh bỗng thình lình lên tiếng, hỏi lại Nguyễn Khánh Linh: “Chẳng phải là dáng vẻ thư sinh sao? Yếu đuối mong manh như vậy thì có gì đẹp?”


“Đẹp chứ.” Nguyễn Khánh Linh cười nhìn Phạm Nhật Minh, còn nói thêm: “Anh không hiểu mắt thẩm mĩ của phụ nữ đâu.”


“…”


Phạm Nhật Minh cảm thấy chắc chắn sẽ có một ngày anh bị lời nói của cô nhóc này làm cho nghẹn đến nội thương mất.


Anh nhéo cằm cô, để cô nhìn thẳng vào mình, mắt đen mang theo tia sáng nguy hiểm, nói: “Vậy nên, gu thẩm mĩ của em là anh ta?”


Nguyễn Khánh Linh vừa nghe đến đây thì trong lòng bỗng hiểu rõ, cô không nên chọc giận anh nữa.


Nhưng không làm cho anh thừa nhận là anh ghen tị, cô lại cảm thấy không cam tâm. Vì thế, Nguyễn Khánh Linh không đồng ý với câu nói của Phạm Nhật Minh, nhưng cô cũng không phủ nhận.


Cô chỉ cười nói: “Ai mà chẳng có lòng yêu cái đẹp hả anh.”


Nghe thế, Phạm Nhật Minh hận không thể hung hăng nhéo mặt Nguyễn Khánh Linh một cái.


Anh tạm dừng vài giây, rồi gần như là nghiến răng nói ra: “Vậy người như anh có nằm trong gu thẩm mỹ của em không?”


Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh không nhịn được mà bật cười thành tiếng.


Cô cúi người xuống ôm eo Phạm Nhật Minh, gật đầu như giã tỏi: “Đương nhiên là có rồi, em thích anh nhất.”


Anh đã biểu hiện rõ ràng như vậy rồi, nếu cô còn không nói hợp ý anh, chỉ sợ người đàn ông này sẽ xù lông ngay…


Nghe thấy tiếng cười trong veo của cô, sự khó chịu vừa nãy của Phạm Nhật Minh dần bị thay thế bằng sự buồn bực.


Có phải vừa nãy anh lại trúng phép khích tướng của cô nàng này rồi không?


Có điều anh vẫn bị câu nói “thích anh nhất” sau cùng của Nguyễn Khánh Linh hơi trêu chọc một chút.


Phạm Nhật Minh nghiêng mắt, khẽ hôn lên trán Nguyễn Khánh Linh, ánh mắt vẫn cưng chiều như cũ.


Cô vẫn còn trẻ con, cho dù trong bụng đã có em bé nhưng vẫn không thay đổi được tính tình ham chơi nghịch ngợm. Nhưng cũng chính vì như vậy nên hai người mới bù trừ được tính cách cho nhau.


Nếu không có cô, có lẽ ngày tháng hiện giờ của anh sẽ cực kỳ nặng nề, không chút gợn sóng nào,


Mà tất cả những thứ hiện giờ là vì Nguyễn Khánh Linh xuất hiện, cô xuất hiện trong cuộc đời tối tăm chết chóc của anh như một tia sáng, đồng thời cũng là sự cứu rỗi, cứu rỗi anh khỏi những năm tháng âm u trầm trọng đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK