Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 520


Mặc dù không biết những lời mà Phó Hà San nói là thật hay là muốn lấy được sự đồng tình của cô.


Nhưng Nguyễn Khánh Linh mềm lòng rồi, cô không máu lạnh như vậy, trong xương cốt cô vẫn lương thiện, hơn nữa, nhìn gò má sưng vù của Phó Hà San, cuối cùng cô nói.


“Thôi, cô về đi.”


“Được được được, tôi đi ngay, cảm ơn… cảm ơn cô!”


Sau khi Phó Hà San nhận được sự tha thứ từ Nguyễn Khánh Linh, cô ta như trút được gánh nặng, nhìn Phạm Nhật Minh một cái, sau đó mới thất tha thất thểu chạy đi.


Lúc này, Hách Huy Hoàng cũng nói: “Linh à, cho dù lựa chọn của cô là gì, để cho yên tâm, Big Fish sẽ không tiếp tục hợp tác với cô ta nữa, cô cũng an tâm dưỡng thương đi, đợi sau khi chân khỏi rồi, công ty giải trí Big Fish sẽ mở cửa chào đón cô.”


“Được, cảm ơn.”


Nguyễn Khánh Linh nói.


Hách Huy Hoàng an ủi cô mấy câu, cũng rất nhanh liền rời đi.


Lúc này, Phạm Nhật Minh lên tiếng: “Linh à, thật ra có rất nhiều người trông không đơn thuần như vẻ ngoài đâu, em không thể dễ dàng tin tưởng một người như vậy được.”


Nếu như không phải Nguyễn Khánh Linh tha thứ cho người phụ nữ đó, chắc chắn Phạm Nhật Minh sẽ khiến cô ta phải hối hận về chuyện mình đã làm, hơn nữa anh hoàn toàn có năng lực này, khiến cô ta rơi xuống đáy vực, không bao giờ lên được nữa.


Trong lòng Nguyễn Khánh Linh hiểu rõ, cô rất cảm kích về những gì mà Phạm Nhật Minh đã làm cho cô, nhưng mà, tính cách của cô chính là như vậy, vốn không phải là một người lạnh lùng.


Nhìn khuôn mặt nhỏ xoắn xuýt của người phụ nữ, cuối cùng Phạm Nhật Minh xoa xoa đầu cô, giọng điệu có chút bất lực mà cưng chiều: “Cho dù em có đưa ra quyết định gì, anh đều sẽ ủng hộ em.”


Nghe xong, Nguyễn Khánh Linh cười cười, gật đầu ừm một tiếng.


Nguyễn Khánh Linh cần phải ở bệnh viện quan sat một tháng, đợi đến khi bệnh tình ổn định rồi mới được phép xuất viện, trong thời gian cô nằm viện, người chăm sóc cô cơ bản đều là Phạm Nhật Minh.


Đây cũng là điều nằm ngoài dự đoán của cô.


“Anh không đi làm có sao không?”


Câu hỏi này Nguyễn Khánh Linh không chỉ hỏi Phạm Nhật Minh một lần, mỗi lần người đàn ông trả lời cô đều là biểu cảm cười như không cười, hỏi ngược lại cô: “ Em không muốn anh chăm sóc em sao?”


“… Sao có thể, anh nghĩ nhiều rồi… hơ hơ…”


Nguyễn Khánh Linh ngại ngùng cười hai tiếng, vội vàng chuyển chủ đề.


Cũng không phải cô không muốn để cho Phạm Nhật Minh chăm sóc cô, nhưng có những lúc, một người đàn ông như anh chăm sóc việc ăn uống các thứ…cho cô.


Tuy rằng nói hai người là vợ chồng, nhưng dù gì cũng không phải là vợ chồng chân chính, vì vậy có những lúc Nguyễn Khánh Linh sẽ không tự chủ được đỏ mặt, kết quả là bị người đàn ông trêu chọc.


Những cái này chưa tính là gì, nhiều rồi tự nhiên cô cũng quen, nhưng mà, mỗi ngày Phạm Nhật Minh đều để cho chú Hùng chuẩn bị canh xương hầm cho cô.


Thỉnh thoảng uống một hai lần cô còn chịu được, uống nhiều như vậy ở đâu mà chịu được…


Nói là để cho xương mau lành, nhưng mà vị của canh đó lại không ngon, còn rất ngấy nữa, sau khi uống nhiều rồi, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy như đang uống dầu ăn vậy, vô cùng dày vò.


Nhưng cô cứ phải một ngày ba bữa, món này được xem như là món canh bắt buộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK