Nguyễn Khánh Linh càng trở nên lo lắng hơn, trong lòng không thể kiềm chế được sự hồi hộp của mình, cô suy nghĩ nát óc: “Anh không nên đặt cược lớn như vậy với ông ta… lỡ như chúng ta thua thì sao? Hơn nữa đây còn là một ván định thắng thua… Làm thế nào, làm thế nào bây giờ?”
Thật ra Nguyễn Khánh Linh không hề muốn tạo áp lực cho Phạm Nhật Minh nhưng cô chỉ không nhịn được lo lắng anh sẽ thua.
Mấy người cùng nhau bị nhốt ở đây không phải là điều cô sợ nhất, chủ yếu là nếu Phạm Nhật Minh giao hết tài sản của mình cho người đàn ông đó, chẳng phải Phạm Thành muốn đối phó với bọn họ sẽ dễ như trở bàn tay sao?
Thù của ba mẹ Phạm Nhật Minh sợ là không thể báo được…
Trong lòng cô suy nghĩ rất nhiều, cảm thấy lần đặt cược vừa rồi của Phạm Nhật Minh quá lớn.
Người đàn ông nhìn cô gái nhỏ rất lo lắng, mặc dù trong lòng không chắc chắn đối với trò chơi này nhưng sắc mặt của anh vẫn rất tốt, anh vươn tay ôm lấy người phụ nữ, cúi đầu nhìn cô, trong ánh mắt chất chứa đầy cưng chiều và dịu dàng.
Anh nói: “Cô gái ngốc, dù có thua anh cũng đủ sức nuôi em, đừng lo.”
Ai biết Nguyễn Khánh Linh nghe được lời này liền nhịn không được đập ngực anh một cái, giọng nói có chút tức giận: “Em nơi nào lo lắng anh không nuôi nổi em thế!”
Nói xong, cô tức giận rời khỏi vòng tay của người đàn ông.
Quản gia cũng đã chuẩn bị xong mọi thứ.
Hợp đồng được đặt ở một bên của bàn, ở giữa là một tập hợp các quân bài đã được sắp xếp, số chip giống nhau ở cả hai bên.
Phạm Nhật Minh nắm tay người phụ nữ đi đến bàn.
Mặc dù Nguyễn Khánh Linh có chút khó chịu vì vừa rồi anh ấy hiểu lầm ý của cô nhưng vẫn không đành lòng hất tay anh ra, cô đi theo người đàn ông ngồi xuống cạnh anh.
Khi hai lá bài đầu tiên được chia, Phạm Nhật Minh cảm thấy lòng bàn tay của người phụ nữ đổ mồ hôi.
Anh nhẹ nhàng siết chặt mu bàn tay mềm mại của cô, nhìn cô thật dịu dàng.
Nhưng dù anh có an ủi thế nào, Nguyễn Khánh Linh vẫn vô cùng căng thẳng, cô nhìn thấy hai cái lá bài tẩy của người đàn ông, không lớn…
Trừ khi những lá bài được chia tiếp theo có thể tạo ra một sảnh, nếu không không thắng nổi.
Khác với vẻ lo lắng của Nguyễn Khánh Linh, Phạm Nhật Minh ngược lại bình tĩnh đến khó tin, giống như trong lòng đã có tính toán trước.
Nguyễn Khánh Linh chưa bao giờ ngưỡng mộ Phạm Nhật Minh nhiều như lúc này.
Đồng thời, cô cũng ở vào giờ phút này thật sự nhận ra chỗ đáng sợ của người đàn ông này.
Quản gia tiếp tục chia bài, Phạm Nhật Minh trực tiếp cầm lá bài đè lên trên hai lá ban đầu, sau đó không thèm nhìn bài, trực tiếp đẩy hết mấy con chip về phía trước ta rồi nói: “Vào hết.”
Nguyễn Khánh Linh đột nhiên siết chặt lòng bàn tay của người đàn ông.
Nếu không có người đàn ông Anh ngồi đối diện, chắc cô đã phấn khích đứng dậy.
Có nhiều chip như thế, đặt vào hết là khái niệm gì?