Gavin đối với cô mang theo tâm tư gì hiển nhiên là cô biết, đã vậy còn muốn đi ra ngoài với người ta vào giờ này, chẳng khác nào là tự dâng mình vào miệng sói.
Trong lòng Nguyễn Khánh Linh càng nghĩ càng cảm thấy sợ, lại vì ý nghĩ muốn trả thù vừa rồi của chính mình không ngừng có cảm giác hổ thẹn.
Nếu Phạm Nhật Minh thật sự không có làm cái gì, nhưng cô cứ như vậy mà nghi ngờ anh thì cô có bao nhiêu phần quá đáng?
Huống chi, cô còn rất hiểu Nhật Minh, tính cách của anh căn bản là sẽ không nảy sinh ý đồ gì với người phụ nữ khác. Chắc chắn là vì anh đang bận rộn chuyện gì đó cho nên mới không thể trở về được.
Đúng vậy, Nguyễn Khánh Linh, từ giờ trở về sau mày đừng có suy đoán lung tung nữa, đi ngủ sớm một chút, không phải không có chuyện gì xảy ra sao?
Trước khi ngủ cô còn gọi lại cho Gavin một cuộc điện thoại tỏ vẻ xin lỗi, sau đó cũng không chờ đối phương nói gì mà vội vàng cúp máy.
Gavin tuy cảm thấy rất mất mát, nhưng anh ta cũng cảm thấy đây là điều đương nhiên.
Đây mới chính là người con gái mà anh ta thích, có nguyên tắc của chính mình, có lòng tự trọng và tôn trọng bản thân.
Bên kia, Phạm Nhật Minh sau khi cúp điện thoại, lúc đang định đi ngủ thì bỗng nhiên cảm giác được dưới bụng dâng lên một trận khô nóng, loại cảm giác này anh vô cùng quen thuộc.
Chỉ khi ở bên cạnh cô gái ngốc kia trong anh mới xuất hiện loại cảm giác này.
Nhưng hiện tại, loại cảm giác khô nóng này không thể giải thích được cho nên càng thêm khác thường.
Trong sự mơ màng và khó chịu, Phạm Nhật Minh nhớ tới vừa rồi lúc đang chơi bowling, Ôn Thục Nhi có đưa một cốc nước qua cho anh, lúc ấy anh không hề để ý gì cả, bởi vì cô ta chuẩn bị cho tất cả mọi người, thậm chí chính cô ta cũng có một ly.
Anh nhận lấy uống một ngụm, nhưng cuối cùng vẫn lo lắng cho nên âm thầm mang cốc của mình đổi với cốc của cô ta, chẳng lẽ nào trong tất cả các cốc nước của cô ta đều bị bỏ thuốc sao?
Phạm Nhật Minh đang suy nghĩ như vậy, anh cảm thấy thân dưới càng lúc càng nóng rực, bức bối cực kỳ.
Lúc này, cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra, một bóng dáng thon gầy nhanh chóng tiến vào.
Anh nhíu mày, lúc này đèn điện trong phòng đều được chỉnh sang chế độ ngủ cho nên ánh sáng bấy giờ vô cùng mờ ảo.
Đợi cho đến khi bóng dáng kia tới gần, Nhật Minh mới thấy rõ đó chính là Ôn Thục Nhi.
Hóa ra là cô ta đã uống hết cốc nước chứa thuốc kích dục mà đáng ra người uống phải là Phạm Nhật Minh.
Cho nên hiện tại cả người Ôn Thục Nhi khô nóng, rạo rực không tài nào chịu được. Cô ta vốn đang mặc áo ngủ, nhưng lúc này ngay cả mặt mũi cũng không cần nữa, trực tiếp cởi bỏ váy ngủ của chính mình, chỉ còn để lại bộ đồ lót ren, sau đó áp sát vào cơ thể của Phạm Nhật Minh.
Người đàn ông đối với sự tiếp xúc của cô ta, bởi vì có tác dụng của thuốc nên rốt cuộc vẫn là mong ngóng. Nhưng mà giờ phút này đây đầu óc của Phạm Nhật Minh lại tỉnh táo một cách lạ thường.
Anh muốn Khánh Linh, hiển nhiên cũng chỉ muốn phát sinh quan hệ với cô.
Còn về người phụ nữ trước mắt, cho dù người kia có cởi bỏ hoàn toàn đứng trước mặt anh, anh cũng dậy nổi một chút hứng thú.
Phạm Nhật Minh mạnh mẽ đứng dậy, túm lấy người phụ nữ trên người mình kéo xuống, anh bước nhanh ra ngoài.
Nhưng sau khi uống phải thuốc, sức lực của Ôn Thục Nhi bỗng nhiên lại mạnh hơn rất nhiều, ôm lấy đùi của người kia, khó chịu cọ xát bộ ngực chính mình vào chân của đối phương.