Vân Nhã Phương tiến tới càng gần ông ta khiến cho ông ta ông ta không thể kiềm chế nổi liền ôm chầm lấy vòng eo của cô ta. Vân Nhã Phương mỉm cười khiêu gợi và cô ta ngã vào vòng tay của Tương Vinh Hoa.
Vân Nhã Phương thuần thục cởi cúc áo ông ta không chút ngượng ngùng nhưng cô ta cũng không quên vấn đề mà mình luôn thắc mắc liền tiện miệng hỏi: “Tương Tổng, rốt cuộc kế hoạch của ông là gì vậy? Người ta muốn nghe lắm đó.”
Tưởng Vinh Hoa nghe cô ta hỏi bằng giọng nói nũng nịu, lòng ông ta mềm nhũn khó cưỡng.
Ông ta vuốt ve bộ ngực của cô ta rồi nói: ” Muốn nghe đến vậy sao?”
“Đúng vậy. ông nói cho người ta nghe đi mà.”
“Vậy thì phục vụ tôi cho tốt vào rồi hẵng tính tiếp.”
Tưởng Vinh Hoa nói kèm theo bộ mặt dâm dục.
“Được thôi. Vậy thì người ta sẽ phục vụ cho ông thật tốt luôn đó nha~”
“Hahaha, nói cũng được lắm đó. Phục vụ tốt cho tôi xong thì cô muốn nghe cái gì tôi cũng sẽ nói!”
Sau đó, Tương Vinh Hoa vị không chịu đựng được ham muốn dục vọng của mình liền nhanh chóng cởi bỏ hết quần áo rồi làm tình cùng với Vân Nhã Phương trong văn phòng của mình.
Ông ta chỉ muốn cho Phó trưởng phòng tin tưởng ông ta nên mới nhận lời giúp anh ta đi gặp Nguyễn Khánh Linh để xin tha thứ. Nhưng sự thật thì hắn chẳng đoái hoài đếm xỉa đến gặp cô, mà ông ta còn lấy danh nghĩa của Nguyễn Khánh Linh thu hồi lại căn nhà của Phó trưởng phòng. Đó chính là kế hoạch hoàn hảo mà ông ta muốn thực hiện.
Cuối cùng, những gì đang xảy ra, những điều này đối với họ và nói có thể sẽ là những điều bất ngờ…
Sau khi hai người xong Tổng Giám Đốc Phạm, Vân Nhã Phương quần áo xốc xếch nằm gọn trong vòng tay của Tương Vinh Hoa.
Hai người đang nằm nghỉ sau khi ân ái với nhau, Vân Nhã Phương liền lấy điện thoại di động ra và liên lạc để bắt đầu công việc mình vừa được giao.
Đi theo Tương Vinh Hoa quá lâu nên cô ta cũng đã ngấm ngầm những tính cách, đạo đức đen tối của ông ta. Nên cũng khá là bình thường khi cô ta liên lạc với những tên xã hội đen bên ngoài để làm việc giúp cô ta.
Làm việc rất hữu dụng chỉ cần đưa tiền cho họ là được.
Thuận tiện lại còn rất thành thục và sạch sẽ.
Gọi điện thoại rất nhanh, chỉ cần gọi một cuộc liền có thể kết nối với đầu dây bên kia.
Bên kia đầu dây là giọng của một người đàn ông đang tỏ ra mừng rỡ và chờ đợi: “Cô Vân Nhã Phương, cô có Tổng Giám Đốc Phạm gì muốn giao cho chúng tôi sao?”
Vân Nhã Phương không muốn nói Tổng Giám Đốc Phạm phím nhiều với loại người này. Vì vậy cô ta nhanh chóng nói thẳng vào vấn đề: ” Ông đi cùng một vài người rồi tìm đến một căn nhà, địa chỉ cụ thể tôi sẽ gửi cho ông sau và khi ông tìm được căn nhà đó rồi thì ông nói có một người Phụ nữ kêu anh đi thu hồi căn nhà này lại. Nếu anh ta hỏi người phụ nữ đó là ai thì anh cứ nói rằng đó là người phụ nữ là chủ tịch của DR, anh hiểu chưa? ”
“Vâng tôi hiểu rồi!”
Hai bên nhanh chóng đồng ý thỏa thuận.
Loại Tổng Giám Đốc Phạm đi thu hồi nhà như này đối với ông chỉ là Tổng Giám Đốc Phạm nhỏ sao?
Vân Nhã Phương Tổng Giám Đốc Phạm bị tắt điện thoại thì đột nhiên mắt cô ta đảo qua đảo lại, khuôn mặt cô ta tự nhiên lại biểu hiện ra có chút xỏ quyệt.