Bởi vì lúc trước hai người chưa từng đi cưỡi ngựa cho nên anh không biết Nguyễn Khánh Linh có biết cưỡi ngựa không.
Nguyễn Khánh Linh lắc đầu, cô cười nhìn mấy người còn lại rồi nó: “Em không biết, anh đi chơi với mấy người bọn họ đi, em ở lại đi dạo trong trại ngựa thôi.”
Phạm Minh Nhật nhíu mày, dường như không muốn rời khỏi cô, anh nói: “Vậy anh không đi với bọn họ, để anh dạy cho em cưỡi ngựa.”
Hiên Viên Minh thấy trong mắt Hà Tử Ngưng hiện rõ một tia đau đớn.
Anh ta bỗng ngắt lời: “Được rồi đó Minh Nhật, anh với chị dâu nhỏ đừng rải cơm chó trước mặt hai người độc thân là tôi với Giang Đức nữa.”
Nghe vậy Nguyễn Khánh Linh cũng thấy hơi xấu hổ, tuy rằng Phạm Minh Nhật quan tâm cảm xúc của cô làm cho cô thấy rất vui, nhưng mà dù sao cũng đứng trước mặt nhiều người, da mặt cô mỏng, đương nhiên sẽ không khoe khoang tình cảm một cách trắng trợn lộ liễu.
Co rút tay mình ra khỏi bàn tay anh, nhìn Phạm Minh Nhật nói: “Không cần đâu, anh đi đi! Em cũng không thích cưỡi ngựa lắm, em chơi ở đây là được, thật đó.”
Phạm Nhật Minh biết suy nghĩ trong lòng cô, thấy cô hiểu chuyện thì càng mềm lòng hơn, giọng điệu anh cũng trở nên dịu dàng: “Vậy em đứng chờ bên ngoài với nhân viên công tác, phải tự bảo vệ an toàn cho mình đấy biết chưa?”
“Vâng.”
Phạm Nhật Minh giao Nguyễn Khánh Linh cho nhân viên công tác đứng bên cạnh, dặn dò họ chăm sóc cô.
Cho đến khi sắp xếp ổn thỏa cho cô thì anh mới đi thay quần áo.
Bởi vì lần này có năm người đua ngựa, cho nên bọn họ dự tính chia thành hai nhóm.
Vòng thứ nhất rút thăm quyết định đội viên.
Ngay khi Hà Tử Ngưng thấy mình và Phạm Nhật Minh cùng một đội, tâm trạng có hơi tốt lên, vì thế vẻ mặt cô ta càng thêm vui vẻ.
Khi Hiên Viên Minh thấy vẻ mặt của cô ta, trong lòng anh ta thấy rất khó chịu, có điều vẫn im lặng nghe quy tắc trò chơi mà không nói gì thêm.
Bởi vì cũng chỉ là mấy người bạn chơi với nhau cho nên khá thoải mái, cũng không có quy tắc gì quá nghiêm khắc.
Cả hai đội cùng xuất phát xem đội nào chạy vòng quanh trại ngựa năm vòng rồi về đích trước thì sẽ giành chiến thắng.
Có điều vì thi đấu nhóm cho nên sự ăn ý giữa các đội viên vẫn rất quan trọng.
Trò chơi này khó ở chỗ, cho dù thực lực giữa các đội viên cao hay thấp đều phải cùng nhau chạm vạch đích, như vậy mới coi như thắng cuộc, nếu không thì sẽ thua, cho dù có dẫn đầu cả năm vòng mà không đến đích cùng nhau thì vẫn sẽ thua.
Theo lý mà nói, loại trò chơi này hẳn là càng nhiều người sẽ càng khó thắng.
Có điều xét thấy vì Hà Tử Ngưng là nữ cho nên chênh lệch thực lực giữa hai đội vẫn khá là công bằng.
Trận đua ngựa sẽ nhanh chóng bắt đầu, nhân viên công tác lấy cho Nguyễn Khánh Linh một cái ghế dựa để cô ngồi xem.
Ngay từ đầu, lúc cô nhìn thấy dáng vẻ sạch sẽ cao lớn đẹp trai của Phạm Minh Nhật khi anh mặc đồng phục đua ngựa, trong lòng vẫn rất tự hào.
Dù sao thì anh chính là chồng cô.