“Đừng lộn xộn.”
Người đàn ông đột nhiên lên tiếng, anh đưa cánh tay đặt ở trước ngực Nguyễn Khánh Linh, không để cho cô có cơ hội chạy đi.
Nguyễn Khánh Linh không nghĩ tới lần này anh sẽ cường thế như vậy.
Mặt của cô hơi ửng đỏ, may mà ánh sáng bên này khá mờ, cũng không thế nhìn ra được.
Cô ghé vào bên tai Phạm Nhật Minh, nhỏ giọng nói: “Nơi này nhiều người lui tới như vậy, anh em ôm thế này… Không thích hợp.”
Cô gái nghiêm trang nói chuyện, ghé vào lỗ tai anh mà nói làm lòng Phạm Nhật Minh căng thẳng, anh nhìn khuôn mặt Nguyễn Khánh Linh gần trong gang tấc, làn da nhẵn nhụi, coi như là nhìn từ góc tối thì màu da trắng nõn vẫn như là đang phát sáng như cũ.
Anh bị đôi mắt linh động của cô nhìn mà trong lòng dâng lên ý niệm muốn âu yếm.
Nhưng mà, Phạm Nhật Minh sợ như vậy thực sự sẽ dọa cô chạy mất, không thể làm gì khác hơn là cố sức khống chế, bàn tay người đàn ông trực tiếp đặt ở trên đầu của cô kéo cái đầu nhỏ của cô đặt ở trước ngực của mình, nói giọng khàn khàn: “Không có người tới được, để anh ôm em một lúc.”
“… Được rồi, vậy chỉ một chốc thôi nha.”
Chẳng biết tại sao, Nguyễn Khánh Linh nghe giọng người đàn ông nói chuyện, luôn cảm thấy anh như là tại nhẫn nhịn cái gì, thật ra cô cũng biết mình mấy ngày này mình vẫn một mức tránh né anh, theo tính tình của anh nhất định là đã nhẫn nại tới cực điểm, không thì hiện tại cũng sẽ không biến thành như vậy.
Nguyễn Khánh Linh rất đau lòng cho Phạm Nhật Minh, cho nên cô cũng ngoan ngoãn không né tránh anh nữa.
Phạm Nhật Minh hài lòng ôm cô gái trong ngực, chỉ cảm thấy buồn bực mấy ngày hôm trước tiêu tan, ngay cả tâm tình đều thoải mái không ít.
Quả nhiên, chỉ có lúc cô ở trong ngực mình thì anh mới có thể an tâm.
Một lát sau, người chủ trì ở xa xa trên bục bắt đầu lên tiếng, đầu tiên anh ta đọc diễn văn chào đón tượng trưng tính một chút, sau đó nhân tiện nói: “Bây giờ, xin mời người đại diện tập đoàn nhà họ Phạm, giám đốc điều hành Trung Huy cho lên tiếng, xin mọi người vỗ tay hoan nghênh!”
Sau đó là một loạt tiếng vỗ tay.
Trong tiếng vỗ tay, Trung Huy lên bục.
Trên người anh ấy mặc đồ vest trước sau như một, nhưng mà bởi vì tập thể hình cho nên đồ vest cũng không có thể che được dáng người đẹp của anh ấy, một bộ đồ vest bình thường lúc này mặc ở trên người của anh, nghiễm nhiên chính là móc treo quần áo di động.
Hơn nữa khí chất lạnh lùng xa cách trên thân người đàn ông, không làm cho người ta thấy phản cảm, trái lại ánh mắt không khỏi bị anh ấy hấp dẫn.
Những tiểu thư khuê các vốn đang lơ đãng nghe người chủ trì lên tiếng, kết quả sau khi nhìn thấy Trung Huy lên bục, trong nháy mắt ánh mắt đều sáng lên.
Bởi vì trước đó Trung Huy vẫn thủy chung khiêm tốn, lúc còn chưa lên làm giám đốc điều hành, anh ấy rất ít khi chính thức xuất hiện ở trước mặt mọi người như vậy, phần lớn đều là âm thầm bảo hộ Phạm Nhật Minh.
Nhưng mà hôm nay lại khác, bởi vì Phạm Nhật Minh đã thông báo, cho nên anh ấy thay ông chủ lên bục phát biểu.
Khuôn mặt của Trung Huy đối với các tiểu thư vẫn đứng ở trong giới thượng lưu mà nói là cực kỳ xa lạ cùng mới mẻ, hơn nữa, toàn thân anh ấy phát tán ra hormone nam tính, lại hấp dẫn không ít cô gái.