Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1615


Sau đó, chiếc xe mau chóng đi nhanh để lại những lời của người đàn ông van vẳng sau lưng.


Nguyễn Khánh Linh ngồi cạnh ghế Amber, cô lấy tay túm gọn cổ áo kéo che cổ của mình. Cô lặng lẽ quyết tâm không khóc và cứ thế hướng mắt nhìn về phía cửa sổ.


Amber vẫn im lặng lái xe, thỉnh thoảng thì anh cũng quay đầu lại để nhìn cô như thế nào.


Anh ta thấy mắt Nguyễn Khánh Linh có chút ửng đỏ và những chỗ khác thì không có gì khác thường, dường như vẫn chưa xảy ra Tổng Giám Đốc Phạm gì nghiêm trọng.


Nhưng Amber không biết sự thật rằng là đôi bàn tay của Nguyễn Khánh Linh bây giờ còn lạnh hơn cả băng.


Đầu óc cô máu dường như không lưu thông, đầu óc có chút choáng váng. Mới vừa rồi còn bị người đàn ông tràn đầy sự hận thù hãm hại. Trong đầu cô bấy giờ luôn là hình ảnh người đàn ông đó giống như lời nguyền âm hiểm thắt chặt cô không buông.


Nguyễn Khánh Linh không muốn thể hiện cảm xúc ra ngoài vì sợ vô cớ làm người khác lo lắng.


Nhưng cô càng tỏ ra mình ổn thì Amber lại cảm thấy có vấn đề.


Tại sao cô ấy lại không hoảng loạn khi vừa xảy ra Tổng Giám Đốc Phạm đáng sợ như vậy?


Khi dừng đèn đỏ ở ngã tư đường, Amber mới hỏi Nguyễn Khánh Linh: ” Giám Đốc Nguyễn, cô vẫn ổn chứ? Có cần đi đến bệnh viện kiểm tra một chút?”


Sau một lát, Nguyễn Khánh Linh mới quay đầu lại và nhìn anh. Cô nhẹ nhàng lắc đầu, sắc môi có chút tái nhợt: “Không sao đâu, không cần.”


“Nhưng sắc mặt của cô không được tốt cho lắm.”


“Tôi chỉ cần nghỉ ngơi một tí là khỏe.”


Cô không thể đến bệnh viện. Nếu cô đến bệnh viện chắc chắn sẽ bị trì hoãn rất nhiều thời gian. Nếu như vậy Phạm Nhật Minh, anh ấy chắc chắn sẽ nghi ngờ lúc đó cô sẽ không nói dối được.


Cho nên vẫn không đi đến bệnh viện là tốt nhất.


Nếu Nguyễn Khánh Linh đã nói như vậy thì Amber chỉ còn cách im lặng chấp nhận ý kiến của cô nhưng anh vẫn rất lo lắng và trong lòng có chút không yên.


Nếu anh lúc ấy không đến kịp thời thì anh không dám chắc rằng cô sẽ rơi vào tay của tên khốn nạn đó và cô có thể bị hắn ta giết chết.


Suy nghĩ vừa tới, gương mặt của Amber cuối cùng bắt đầu lạnh như tờ.


Người đàn ông khùng điên.


Amber chở Nguyễn Khánh Linh về đến cửa biệt thự.


Đi hết đoạn đường về nhà thì tinh thần của Nguyễn Khánh Linh cũng chấn tỉnh lại. Cô miễn cưỡng nở nụ cười rồi nói với Amber: “ Còn nữa, về Tổng Giám Đốc Phạm này xin anh đừng kể cho ai biết được không? ”


Khi Nguyễn Khánh Linh nói thế thì Amber cũng đã biết được ý của cô muốn gì.


Cô không muốn để cho Phạm Nhật Minh biết.


Amber tỏ ra ngu ngơ không hiểu chuyện, một người phụ nữ đã trải qua điều đáng sợ như vậy lại không tìm đến chồng mình để khóc lóc kể than sao? Rồi để cho chồng mình trả thù hắn nhưng sao cô lại không muốn cho Phạm Nhật Minh biết.


Vậy nếu như cô lại bị hãm hại lần nữa thì sao?


Amber cũng không ngần ngại mà hỏi, anh thực sự lo lắng cho Nguyễn Khánh Linh: ” Giám Đốc Nguyễn, nếu cô không nói với Tổng Giám Đốc Phạm, cô sẽ làm thế nào nếu lại gặp nguy hiểm?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK