Mạch Phong Trần và dì Hoa cũng nói thêm vào một hai câu.
Có điều Phạm Nhật Minh vẫn luôn không nói gì, anh chỉ yên lặng ăn cơm, động tác ưu nhã tự nhiên.
Bỗng nhiên, bà Nguyễn nhìn Mạch Phong Trần và hỏi: “Phong Trần à, vừa nãy bà quên hỏi cháu, cháu chưa kết hôn đúng không?”
Lúc này, Mạch Phong Trần theo bản năng nhìn Nguyễn Khánh Linh, anh ta cười lắc đầu: “Vẫn chưa đâu bà nội.”
Bà Nguyễn nghe vậy thì thấy hơi ngạc nhiên, hỏi tiếp: “Vậy bạn gái của cháu đâu? Phải có bạn gái rồi chứ?”
Ai ngờ Mạch Phong Trần vẫn lắc đầu như cũ.
Bà Nguyễn càng thêm khó hiểu hỏi: “Cháu ưu tú như vậy, điều kiện rất tốt mà sao lại không có cô gái nào chủ động được chứ?”
Mạch Phong Trần nhàn nhạt chuyển hướng đề tài của bà Nguyễn, anh ta nhìn Nguyễn Khánh Linh rồi sau đó nói: “Bà nội, thật ra lòng cháu đã có một cô gái, chỉ là không biết cô ấy có đồng ý hay không.”
“Thật sao?” Bà Nguyễn cười: “Nhất định cô gái được cháu thích là một cô gái tốt?”
Mạch Phong Trần tươi cười đầy ẩn ý: “Vâng ạ! Cô ấy rất hiếu thảo, cũng rất hiền lành.”
Lúc đầu Nguyễn Khánh Linh đang tập trung tinh thần nghe xem cô gái mà Mạch Phong Trần thích sẽ như thế nào, cô còn thấy hơi ngạc nhiên, vậy mà anh ta đã có người trong lòng rồi.
Bỗng nhiên có một đũa rau được gắp vào trong chén của cô.
Nguyễn Khánh Linh quay lại nhìn Phạm Nhật Minh, anh cũng nhìn cô, trực tiếp kéo sự chú ý của cô về lại, anh nhỏ giọng nói: “Tập trung ăn cơm đi.”
“Em chỉ nghe một chút…”
Cô vừa mới nói được một nữa đã bị ánh mắt của anh đè ép, đành phải tiếp tục ăn cơm.
Nhưng mà Nguyễn Khánh Linh lại cảm thấy hơi ấm ức, vậy mà lại để cho ánh mắt của anh dọa sợ, bỗng nhiên cô nhìn thức ăn trên bàn, mắt sáng lên, nhanh tay gắp lại cho Phạm Nhật Minh một đũa thức ăn.
Cô nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh và cười thật tươi rồi nói: “Anh cũng ăn đi.”
Phạm Nhật Minh nhìn món ăn trong chén mình, tuy rằng bất đắc dĩ nhưng rồi lại cười.
Anh chưa bao giờ ăn thịt heo, đương nhiên là Nguyễn Khánh Linh biết, nhưng cô cố tình gắp miếng thịt đặt vào trong chén anh.
Lúc đầu Nguyễn Khánh Linh rất mong chờ nhìn Phạm Nhật Minh gắp miếng thịt ra ngoài, cô nhớ rõ anh chưa bao giờ ăn những món ăn dầu mỡ, nói không chừng miếng thịt này còn làm ô nhiễm chén của anh nữa.
Kết quả “âm mưu” của cô trực tiếp thất bại.
Chỉ thấy vẻ mặt Phạm Nhật Minh đầy bình tĩnh gắp miếng thịt lên bỏ vào miệng, hơn nữa còn không có chút do dự nào…
Nguyễn Khánh Linh chưa từ bỏ ý định mà tiếp tục nhìn chằm chằm mặt anh, muốn nhìn thấy một chút dấu vết nhíu mày trên gương mặt anh, nhưng mà sự thật lại làm cho cô thất vọng.
Phạm Nhật Minh không thèm nhíu mày lấy một lần, vẻ mặt như thường tiếp tục ăn cơm, lại còn thường xuyên gắp đồ ăn cho cô.
….
Bởi vì Phạm Nhật Minh xen ngang, nên sau đó Nguyễn Khánh Linh cũng không để ý đến đoạn nói chuyện của Mạch Phong Trần và bà nội.