Mục lục
Chồng tôi là tổng tài phúc hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 139


Phạm Nhật Minh không trả lời lại, anh chỉ im lặng nhìn cô. Dáng vẻ bình tĩnh của anh khiến cô không thể nào nắm bắt được.


Nguyễn Khánh Linh bị anh nhìn đến mức không tự nhiên, cô đang định từ trên sô pha bước xuống thì đột nhiên phát hiện ra có một chiếc áo đang đắp trên người mình. Một mùi hương sạch sẽ quen thuộc, là áo của Phạm Nhật Minh.


Cô ngây người ra, Phạm Nhật Minh cúi người xuống, giam cô trong vòng tay của anh.


Lúc đó, một mùi hương vô cùng thanh mát sạch sẽ càng lúc càng trở nên nồng nàn, chiếm lấy khứu giác và cả linh hồn của cô.


Nguyễn Khánh Linh ngây người ra, cô không biết Phạm Nhật Minh tự nhiên nhào tới định làm gì.


Nhưng lúc đó, cô nghe thấy rõ, tiếng trái tim mình đang đập rất nhanh.


“Đợi anh một lát nữa mà cũng không được sao?”


Nguyễn Khánh Linh chưa từng nhận ra giọng nói của Phạm Nhật Minh lại gợi cảm, quyến rũ như thế.


“Em…”


Cô còn chưa kịp nói tiếp thì anh đã hôn nhẹ nên môi cô, não cô nhanh chóng phát nổ.


Cảm giác môi anh mát lạnh, vừa nhẹ nhàng, vừa mềm mại ma sát lên môi của cô, giống như đang đối xử với một bảo bối.


Cả người cô đông cứng lại, hai tay cô vô thức nắm chặt lấy cổ áo của anh. Cô nhắm mắt lại, ngồi im bất động.


Đợi đến khi môi anh tách khỏi môi cô, cô mới mở mắt, hai mắt đỏ ửng.


Phạm Nhật Minh nhìn cô gái trước mắt mình, đôi mắt cô long lanh, lại còn thêm vài phần ngây thơ, trông cô quyến rũ hơn ngày thường rất nhiều. Nhưng cô không hề hay biết điều đó, cứ nắm chặt lấy anh.


Cả người cô mềm mại, thơm ngát, dựa sát vào trong lòng của anh.


Phạm Nhật Minh đột nhiên cảm thấy bụng dưới của mình nóng lên, ánh mắt anh cũng dần dần trở nên tối đi.


Lúc này, Nguyễn Khánh Linh mới như tỉnh dậy từ trong giấc mơ. Cô không biết mình lấy sức lực ở đâu để đẩy người đàn ông đang ôm chặt cô đi. Cô còn không ngẩng đầu lên, cứ thế chạy thẳng. Lúc chạy đi, cô còn không quên nói một câu: “Em vào nhà vệ sinh.”


Phạm Nhật Minh thấy cô vội vàng bỏ chạy như thế thì cảm thấy buồn cười, khuôn mặt anh trở nên rất dễ chịu.


Cô không bị anh hôn môi, mặc dù vô cùng nhẹ nhàng nhưng chừng đó thôi cũng khiến đầu óc cô rối tung.


Phạm Nhật Minh hôn môi côi? Phạm Nhật Minh hôn môi cô sao?


Sao lại hôn cô? Phạm Nhật Minh không phải thích Hà Thanh sao? Tại sao lại như vậy?


Trong đầu cô lúc này có đến cả một vạn câu hỏi vì sao đang quay vòng vòng. Cô nhìn tấm gương bên trên bồn rửa mặt, hai má cô đang đó ửng, giống hệt một cô thiếu nữ ngây thơ.


Tim cô càng lúc càng đập nhanh hơn, có một giây nào đó, cô thấy trái tim mình như sắp sửa nhảy vọt ra khỏi lồng ngực.


Cô rửa mặt, lúc cô đang lấy giấy thì có mấy người phụ nữ trang điểm rất đẹp đi vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK